Friday, April 14, 2017

Chiều qua sông Hồng


Chiều qua cầu đến quê chồng em
Bãi mía ngoài sông vườn vầu trong xóm
Ngày đón dâu chồng em áo lính
Anh tít xa cũng áo lính bạc màu

Sườn dốc sỏi nghiêng suối dắt tay nhau
Có một quán hàng cô bán hàng rất trẻ
Chiều nắng thế má gái quê hồng thế!
Chim cu gù ở phía đến trường xa

Có một ngày, ngày ấy anh đi
Em lội suối mùa không anh thi cuối cấp
Hoa khế rụng lối vào cửa lớp
Măng đắng hết mùa em cũng xa quê

Sao anh chẳng về?
Con đường cũ dùng dằng hoa dẻ
Mỗi một mùa tím biệt màu hoa khế
Ở Trường sơn có măng đắng không anh?

Hoa đến thì mà đò chậm sang ngang
Em ngoái nhìn bãi sông lao xao bông mía
Em trở lại đường đến trường ngày bom Mĩ thả
Mùi quế thơm môi gái đến bây giờ...

Chiều qua sông đến quê chồng người xưa
Chợt gặp má hồng gái làng đang cắt cỏ
Thấy cô gái tưới ngô múc từng lọn gió
Tưới trên lơ đãng nắng vàng

14/4/2017

Về thôi em


Về đi tìm con suối cũ
Con suối có tội gì đâu mà ngăn nước xây cầu
Về đi em ta đi tìm rừng măng đắng
đắng ngọt thì cũng có tội gì đâu?

Ta về với mồ mẹ cha bình dân học vụ
Mộ gió anh ta hài cốt ở chiến trường
Những cánh đồng xanh như màu của nắng
Những vạt rừng hiền đến tím sim mua

Bỏ lại đằng sau thành phố với chung cư
Chả lợi ích nào cho đời mình vào nhóm
Màu của hôm nay ê hề ngoài cửa sổ
Ta đi về tìm lại dấu ngày yêu

Con sông Hồng có tội gì đâu?
Mà rao bán mà lăm le chặt khúc
Em ơi em nếu một ngày có thật
Sông hết nước rồi sắn quần lội mà sang

Về đi em, còn tiên tổ ở cánh rừng
Nay lòe loẹt lên phường mà thiếu nước
Ta ra ngõ gặp tuổi ô ăn quan ngày trước
Nghe bạn cười ròn “ hết quan tàn dân’’

Dắt nhau đi tìm một khoảng rừng
Mùa thi cuối anh lên đường đánh giặc
Em ở lại cây khế già đứng khóc
Tiễn nhau tàu nức nở sân ga

Con suối con sông có tội gì đâu
Cây rừng quê mình cũng không hề gian dối
THương lắm ngày về chúng mình thì có tuổi
Rừng và sông hết tuổi mất rồi

15/4/2017

Sunday, April 9, 2017

Dịch nhật kí: 9.4.75



Dich nhật kí: ( giời ạ. Sao hồi ấy mình già thế. Đã nghĩ về cuộc chiến thế này )
9.4.75
Như vậy đã tới vị trí này được 3 ngày rồi. Đây là vị trí hôm đánh xe tăng trận 25.3.
Tiểu đội trinh sát mình được bổ sung 2. Ba thằng lại đi trước. Ở lại đây củng cố , lấy gạo rồi lại hành quân về phía nam. Đoạn đường đi là 500 km ắt là sẽ đến bước quyết định. Ở chỗ này cũng kiếm được nhiều cá ăn. Hôm nay mò ra chỗ thằng Hiển E2 nhưng nó lạc vẫn chưa về. Buồn . Quay trở về một bóng lẻ loi giữa rừng hoang vắng còn chưa ngơi mùi thuốc súng xao xuyến trong trí về ngày mai về cuộc đời chiến binh gió bụi. Thời gian thì trôi như nước cuộc đời cũng vật vờ như bèo. Trong những ngày tháng này khói bom thuốc súng đã phủ mờ lên kí ức và nghĩ suy. Chỉ có lúc dừng lại như thế này mới nghĩ lại, ôn lại những việc mình đã làm...bàn tay đã vấy máu kẻ thù. Có khi mình cũng đã trở thành kẻ đáng sợ của kẻ thất trận đối phương . Trong lúc mình đang đưa nòng súng đầy khói về phía trước nơi kẻ thù đang tan loạn . Thảng hoặc cũng phải sót sa những tấm thân mềm mỏng tà áo đáng yêu đang nhúc nhắc trong khói lửa. Lẽ ra ta phải đỡ lấy những con người ấy....
7.4.2017

ĐI DỌC THÁNG TƯ


Đi dọc tháng tư
Tóc bạc bụi ngầu thiên lí
Câu thơ cũ thuở gài lên báng súng
Ngẩn ngơ xanh xanh suốt cả bồi hồi

Người ở nhà cũng hành quân theo
Gọi điện nhắn tin bồn chồn huyết áp...
Tơ tướp bàn chân chiến dịch
Lau phất phơ trắng tận phẫu trung đoàn

Bướm bay nhức nhối trắng cả chiều
Chiều nay bật nhớ bao cái tên rất cũ
Tháng tư ơi đi ngược về nức nở
Ta tuổi già ta hóa trẻ thơ

Ta ngã vào lòng ta với người xưa
Mộ chí không tên chiến công thành hư ảo
Thiên lí ư ? Tua về nguồn lạnh lẽo
Những tuổi già tìm về chốn hoang mang.

Đi ngược tháng tư vắng em
Nuốt nước mắt yêu một đời anh lính trận
Lĩnh lương hưu đi về miền súng trận
Phập phồng tuổi già nhâm nhấp mồ hôi

Sáng qua ngó lên Chư Mom Ray
hương hồn xanh rừng thông Sác Li sâm sấp gió
xe chạy dọc Vu Gia vừa qua cơn lũ
Tháng tư ngô thơm nức Điện Bàn

Ta ngược triền hoa muống biển sớm nay
Sóng vỗ lóa nắng Cửa Tùng Cửa Việt
Tháng tư lúa đòng ngậm hạt
Em theo anh tìm mùa cũ từng yêu

Nghệ An 9.4.17