Wednesday, May 16, 2018

Lời tri ân với đồng đội

Lời tri ân với đồng đội 
Tôi là Khuất Duy Tiến năm nay 87 tuổi nguyên là Trung đoàn trưởng Chỉ huy trận đánh cao điểm 1015 Sác li. Thay mặt bạn tôi, Trung đoàn trưởng Hồ Hải Nam người chỉ huy trận đánh 1049 Đen ta :
Kính thưa :
- Anh Linh các liệt sĩ trên cao điểm 1015 – 1049- 
- Kính thưa các thân nhân Liệt sĩ 
- Kính thưa các vị khách quí
- Kính thưa đồng bào địa phương và các đồng đội yêu quí của tôi

Tính đến tháng 4 năm nay 2018 là vừa tròn 46 năm tôi trở lại trận địa này. Cũng ngần ấy năm các chiến sĩ dũng cảm của tôi nằm lại đây. Bốn mươi sáu mùa hoa Dã Quì Tây nguyên nở khắp núi rừng. Các dũng sĩ vô cùng yêu quí của tôi trên 1015 trên 1049 chỉ có một mùa hoa duy nhất và mãi mãi đó là mùa hoa năm 1972.
Tôi đề nghị mọi người hãy nhìn lên kia ( chỉ lên 1015 và 1049) và tưởng nhớ tới các anh em trai tráng 46 năm qua vẫn nằm trên đó.
Cho tôi gọi những người anh em của tôi. Cho tôi gọi anh Hồ Hải Nam ơi ! Tôi thay mặt anh về đây để gọi tên các chiến sĩ của mình trong trận đánh tiêu diệt lính dù VNCH tháng 4 năm 1972. Tôi về đây thay anh điểm danh đồng đội, thắp lại niềm tin, niềm thương nhớ cạn lòng với người cùng đội ngũ năm xưa ngã xuống không về.
Xin cho tôi phát biểu hôm nay không vì là trưởng BAN LIÊN LẠC BẠN CHIẾN ĐẤU SƯ ĐOÀN 320 . Mà hãy cho tôi nói lời của một CCB Đại đoàn Đồng Bằng. Cho tôi nói lời Cám ơn tới tất cả những người mà tôi trân trọng yêu quí.
- Cám ơn những người Cha người Mẹ đã sinh ra những người con trai ngoan hiền giỏi giang yêu nước và gửi con mình cho trung đoàn chúng tôi. Đất nước và quân đội mãi mãi mang ơn những người dân hiền lành và hết lòng yêu nước thương con. Dâng hiến núm ruột của mình cho non sông Tổ quốc.
- Cám ơn các người trai tuổi đôi mươi rời ghế nhà trường rời bỏ ruộng đồng đi chiến đấu và mãi mãi nằm lại trên dãy núi mờ xa kia. Họ làm nên chiến thắng phá toang phòng tuyến phía Tây sông Pô Cô để có một mùa hè đỏ lửa 1972 khiến kẻ thù khiếp sợ
- Tôi cám ơn nhân dân Sa Thày, Đắc Tô tỉnh Kon Tum đã góp phần chở che bộ đội chúng tôi trong chiến dịch khi xưa nay lại gắn bó sẻ chia những khó khăn trong việc xây dựng nhà bia trên núi .

- Tôi Trân trọng Cám ơn Tỉnh ủy , UBND tỉnh và các ban ngành tỉnh KON TUM đã tận tâm hướng dẫn giúp đỡ BLL Sư đoàn hoàn thành công việc tâm linh đồng đội hôm nay
- Tôi cám ơn những người chiến sĩ cũ của tôi nay đã sáu bẩy mươi tuổi không quản tuổi cao sức yếu trở lại chiến địa năm xưa xây bia tưởng nhớ đồng đội mình.
- Xin cám ơn những bè bạn xa gần những người dân quê những người lính cũ biết việc làm của chúng tôi mà động viên, chung tay góp sức, cổ vũ chúng tôi.
- Tôi cám ơn những người đồng đội yêu quí của tôi trong BLL bạn chiến đấu Sư đoàn 320 đã cùng tôi chia sẻ khó khăn trong nhiều năm qua, lăn lộn nhiều tháng trời trên núi cao nắng gió, để hôm nay toại nguyện đã xây dựng được nơi thắp nhang, nơi gặp gỡ tâm linh với những đồng đội đã khuất.
- Tôi tự hào và cám ơn những người lính Sư đoàn 320 Đồng Bằng hôm nay, các em đã làm cho chúng tôi tin tưởng vào thế hệ trẻ của Sư đoàn. Rằng , cho dù thời gian có phôi phai nhưng truyền thống vẻ vang của Sư đoàn vẫn là tài sản của các thế hệ tiếp sau của một sư đoàn mang danh ĐOÀN KẾT NGHIÊM TÚC DŨNG CẢM CHIẾN THẮNG. Truyền thống lịch sử là xương là máu của nhiều lớp cán bộ chiến sĩ Sư đoàn. Truyền thống đó không bao giờ được xem nhẹ và lãng quên. Ai lãng quên truyền thống của đơn vị mình là có tội với anh hồn Liệt Sĩ có tội với nhân dân.
- Còn bao nhiêu đồng đội tôi chưa được về nghĩa trang với anh em đồng chí, vẫn gửi thân xác trên núi cao kia , các em đã hóa thân vào ngọn núi rừng cây trên dãy NGọc Rinh Rua xin hãy về nhà bia này để quây quần tụ hội, để chứng kiến sự biết ơn của người đời sau, để phù hộ cho đất nước mình ngày càng khang ninh đẹp đẽ.
Thưa hương hồn các anh linh Liệt sĩ 1015 và 1049 .
Không phải chúng tôi làm được bia Tưởng niệm các anh là xong việc đâu. Bởi bắt đầu từ hôm nay, chúng tôi kí thác tâm nguyện của mình với đồng bào KON TUM . Hương hồn Liệt sĩ 1015 và 1049 hãy tin tưởng rằng, người KON TUM có truyền thống Cách mạng yêu nước kiên cường sẽ chăm lo hương khói cho các anh. Sư đoàn 320 và BTL Quân đoàn 3 sẽ chăm sóc các anh. Một ngày không xa hi vọng sẽ có con đường lên núi để đồng bào các dân tộc Kon Tum và du khách gần xa tới thăm viếng.
Hôm nay, tại bờ suối Rờ cơi huyện Sa Thày. Nơi 46 năm trước chúng ta bắt đầu hành quân chiếm lĩnh trận địa. Chúng tôi thành kính hướng lên 1015 sạc li và 1049 Đen ta khấn lạy các anh. 
Lạy các anh phù hộ cho gia đình chúng ta, cho nhân dân ta, quân đội ta, đất nước ta yên ổn vững mạnh trường tồn. Đất nước Việt Nam độc lập tự do mãi mãi .

( hướng về núi lạy 3 lạy)

Nguyễn Trọng Luân

Mùa mưa Tây nguyên


Đừng quay cuồng nữa mối ơi
Miên man trời buông là nước
Những cánh rừng buồn lá khộp 
Ngày đêm cứ dính vào nhau

Súng xa cầm canh thế kỉ
Tuổi già lẫn cẫn vào đâu
Chiều nay Sa Thày mưa tưới
Ngấm vào thương với nhớ nhau

Sa thày chiều tối mưa
9.5.2018

Gió từ Chalie

Tôi nghe gió từ Chalie ùa xuống
Lễ đài hôm nay bờ suối nắng rất vàng
Tôi ngước nhìn lên mờ xanh đỉnh núi
Mấy trăm linh hồn đồng đội vẫn lang thang

Thôi từ nay có một nơi trú ngụ
Về tìm nhau sau tấm bia này
Tìm đồng hương Sạc li Đen ta nức nở
Chuyện quê hương trong nắng gió Sa thày.

Trả làm sao được ơn người đã khuất.
Lễ hội mít tinh người sống cứ tưng bừng
Tôi nghe thấy trong cờ hoa rộn rã
Bạn tôi về nước mắt cứ rưng rưng
Trưa 12.5.18

ĐẰNG SAU NHÀ TƯởNG NIỆM LIỆT SĨ TRÊN CAO ĐIỂM 1049 (1)


1/ Lời người viết:
Trong khi các bạn tôi còn phải nhiều việc cảm ơn với các bà con dân tộc địa phương Rờ cơi Sa Thày. Tôi vì sức khỏe mà ra trước. Chiều hôm qua 13/5/2018 tôi về đến nhà. Hanoi vừa qua một trận mưa rào đầu mùa khiến đường phố sạch tinh tươm. Một tuần qua chúng tôi ở Sa Thày Kon Tum, một tuần qua hết vui lại lo lại buồn lại nghẹn ngào lại …kí ức. Sáu tháng qua BLL sư đoàn mà đại diện là các anh Lê Mạnh Hải anh Nguyễn Thế Tân lăn lóc ở Sa Thày với hương hồn liệt sĩ sư đoàn để ngày 11/5/2018 nước mắt người già người trẻ vỡ òa trên đỉnh núi trong nắng tháng 5.
Trưa hôm ấy nắng oi nồng trời xanh không một gợn mây. Trên cao điểm 1049 ngày xưa đầy đủ lãnh đao huyện Sa Thày và gần 200 cựu chiến binh nức nở. Tôi nghe trong tiếng gió nhẹ nhàng lướt qua 1049 về phía Chư Mom Ray tiếng thầm thi gọi nhau của các bạn tôi, tôi nghe tiếng khóc, tiếng động viên nhau cố lên, phải quyết chiếm lại điểm cao , tôi nghe thấy các chỉ huy đại đội chỉ huy tiểu đoàn 5 , tiểu đoàn 6 e52 gọi nhau xốc lại đội hình …

46 năm đã trôi qua. NGười trẻ ngày ấy nay cũng gần 70 tuổi . Đường lên núi chang chang nắng mà ai cũng giành bằng được phải lên núi . Lên để thắp hương, để bốc nắm đất thấm máu mình và đồng đội mang về quê hương. Trong gió trong nắng tôi nhìn thấy những gương mặt thất thần của thân nhân liệt sĩ, họ chỉ lo họ không có xe lên núi mà đoạn đường lên cao điểm dài 16 cây số leo lên trên một ngàn mét bao nhiêu hiểm nguy … 
Có một người cháu liệt sĩ nước mắt đầm đìa nói với tôi :
- Chú ơi , con từ Hà nội vào đây ngủ trọ ở gần chợ Sa Thày. CHỉ ước sao cho con theo lên 1049 để bốc một nắm đất về thờ chú con. Chú con là B trưởng ở D6 e52 hi sinh vào ngày 3/4/ 1972 trên cao điểm này . Rồi người cháu nức lên, cháu đã đi khắp các nghĩa trang Kon tum mà không thấy chú cháu. Ối chú ơi..

Tôi ngước nhìn lên 1049. Vệt núi xanh mờ kia chúng tôi bao ngày qua lên xuống. Ở đó một sự tích bi hùng không được nhắc lại. Ở đó mà sử sách trung đoàn có nói cũng né tránh những điều đau đớn. NHững cán bộ chiến sĩ e 52 hồi đó nay đã già, những người tham chiến trận 1049 hầu như không còn nhiều. Hôm nay có cả những người lính ấy ở đây. NHưng họ là những người dân nghèo họ gom góp tiền về lại nơi này để chỉ cần được khóc trên cao điểm máu của mình hòa với đồng đội ngày xưa . Nơi mà ngày xưa họ chưa kịp khóc và cũng không được khóc. Họ phải lên đường cắn răng nuốt hận vào lòng để đánh trận tiếp theo, để trả thù cho 1049.....
( còn tiếp)
14/5/2018

ĐẰNG SAU NHÀ BIA TƯỞNG NIỆM 1049 ( tiếp theo) (2)


2 Tiếng gọi trong đêm 1049
( Mấy ngày nay nhiều tin nóng về lò đốt củi lắm. Nhưng đọc bài này đừng cho là chúng tôi lạc đề thời thượng. Xin bạn đọc đừng còm …sót sa đến lứa chúng tôi vì ngày nay nhiều kẻ tham nhũng quá làm uổng phí máu đào lứa thanh niên chúng tôi và các vị tiền bối. 
Xin người đời đừng nhắc những ông lãnh đạo tỉnh này tỉnh nọ có biệt phủ, những ông tướng công an đang vào lò, ông cán bộ trung ương nào liếm nhiều tiền, kẻ tỉ phú nào đang cạp đất Việt nam để nổi tiếng khuynh loát chính trị… Bởi những người đó kể ra cùng trong câu chuyện chúng tôi kể dưới đây là sự xỉ nhục . Chúng tôi những chiến binh không xếp hàng chung với họ. Chúng tôi không coi họ là đồng chí dù họ có là đảng viên. Xin mọi người hãy nghe chúng tôi lời của người lính …)

***
Trung tá trưởng ban Doanh trại sư đoàn tên Minh lăn lóc mấy chục ngày đêm trên núi đến sạm da, tóc cứng phơ phơ như rễ tre kể với tôi trong nước mắt lẫn mồ hôi. 
- Chú ơi, suốt mấy tháng trời gắn bó với đỉnh 1015 và 1049 làm sáng lên trong lòng cháu bao nhiêu bài học về lòng yêu nước. Cháu thấy chữ Tổ quốc và lòng yêu nước nó giản đơn và gần gũi đên thế. Đêm mùa khô trên 1049 cháu ngồi nghe gió nổi và mỗi khi lặng gió là cháu nghe thấy tiếng người tiếng gọi nhau tiêng hô tiếng thét ….
…. Cháu đã nhiều năm làm nhà ở cho bộ đội, đến khi cháu làm nhà cho bộ đội đã chết cháu mới hiểu trách nhiệm mình lớn lao thế nào. Ngôi nhà bia Liệt sĩ không đơn thuần là chỗ để người sống thắp nhang nữa mà nó là nơi hội ngộ tâm linh là nơi điểm danh ý thức người còn sống…

Tôi nhớ lại 
“…Ngày 4/3/1972 khi sư đoàn 320 vừa hành quân vào đến Tây nguyên và đang làm công tác chuẩn bị chiến trường thì VNCH đưa lữ dù 2 lên Kon tum và ngày 7/3/72 đổ 2 tiểu đoàn dù xuống dãy điểm cao tây sông Pô cô lập phòng tuyến ngăn chặn sư đoàn thép. Trung đoàn 52 được mở màn chiến dịch bằng trận vây ép tiểu đoàn dù 2 lữ dù 2 ở cao điểm 1049 . PHối hợp với e52 có e64 và các đơn vị phối thuộc vào chiếm lĩnh 1015 và đánh ững cứu nhằm tạo cho e52 tiêu diệt quân dù ở điểm cao này.”
…Giữa trưa nắng, sau 46 năm nhìn lại, những mỏm A, B, đồi Lau và đồi Không Tên yên ắng lạ thường. Nơi đây chỉ còn lơ thơ những đồi thông và lau sậy. Kẻ địch đã dùng chất khai quang và bom na pan đốt trụi cụm cao điểm 1049 và hậu họa còn đên tận bây giờ. KÌ lah nhất là vẫn còn rộn rập tiếng ve, Tiếng ve bùng lên trong lúc tiếng mõ cầu siêu trưa nay trên đỉnh núi. Tiếng ve bỗng im bặt khi nhà sư già thỉnh lên :- Mời nước lần thứ nhất rồi mời nước lần thứ hai và mời nước lần thứ ba.
....Hỡi các linh hồn trai tráng trung đoàn 52. Hãy về đây để chúng tôi và đồng bào mời các anh một ngụm nước người đời . Một ngụm nước quê hương mang từ miền bắc. Một điếu thuốc như ngày xưa ta vẫn chia nhau trong đêm hành quân. Các anh nằm đây đã 46 mùa mưa dầm dề mà vẫn khát, các anh chưa một lần gặp lại người thân qua nhang khói bởi các anh vẫn lang thang trên sườn núi khe sâu và vùi xương mình dưới cỏ lau hoang dại.

***
“ Lần đầu tiên tham gia chiến dịch ở địa bàn mới Tây nguyên. Trung đoàn 52 gặp rất nhiều khó khăn. Khu vực tsc chiến là điểm cao 1049 nừm trên dãy điểm cao chạy dọc sông Pô cô . Phía bắc có các điểm cao 1088, 1015, 938 có các trận địa pháo . Cách phía đông 10 km là sông Pô cô . phía nam có các cao điểm 1029, 966. Sườn núi rất dốc trống trải, bộ đội vận động dễ bị lộ.. Dễ bị hỏa lực khống chế chặn lại. Nơi đây là tiểu đoàn dù 2 Mũ đỏ chưa bị đánh đau nên rất hung hăng hiếu chiến . Chỉ huy gồm toàn những tên anh chị yêng hùng, Bốn mỏm đồi ABC và Không Tên được bố trí chạt chẽ như sau:
- Chỉ huy tiểu đoàn và một đại đội bộ binh gồm 200 tên ở đồi A
- Một đại đội bộ binh chốt đồi B và C gồm 100 tên
- Một đại đội BB bố trí ở đồi Lau 
- Một đại đội BB bố trí ở 1088
Địch xây dựng một hệ thống trận địa phòng ngự liên hoàn có vật cản và 3 lớp công sự vững chắc. Quá trình chiến đấu chúng được máy bay pháo binh chi viện tối đa kể cả B52 và các cứ điểm khác sẵn sàng ứng cứu.

Bốn ngày chiến đấu ác liệt. Dốc cao. Núi trọi. Phơi người ra dưới hỏa lực địch và bom na pan . Từ sáng 30/3 đến 3/4/1972 các chiến sĩ e52 cảm tử vô song. Người này ngã người kia lao lên. Liên lạc với trung đoàn đứt. Các mũi đều bị mìn định hướng chặn lại những những người lính e52 vẫn kiên gan. Dù các trận địa hỏa lực 12, 7 bị địch khống chế , các hướng đều bị thương vong , trong lúc máy bay địch vẫn hạ cánh tiếp tế cho bọn ở điểm cao 1049. LÚc này từ các chỉ huy trung đoàn trưởng, chính ủy , tham mưu trưởng và các cán bộ cơ quan chia nhau về các tiểu đoàn vây lấn các trận địa hỏa lực để động viên bộ đội kiên gan chiên sđấu đến cùng. 
Hai ngày 30 và 31 năm 1972 hai tiểu đoàn 5 và 6 thương vong nhiều . Dù thế vẫn xiết chặt vòng vây . Vòng vây thít lại bao nhiêu cũng là lúc binh lực của ta dần yếu ớt. “”

Chiều 10/5/2018 trước lúc lên đỉnh núi làm lễ cầu siêu cho các liệt sĩ tôi vào nghĩa trang Sa thày đưng trước hơn 300 ngôi mộ có tên của sư đoàn 320 , có 180 ngôi mộ có tên của e52 
Và tự hỏi còn ngót một ngàn ngôi mộ vô danh kia đâu là những chiến sĩ của e52 của e64 của e48 - những người đồng đội của tôi . Tôi đến bên ngôi mộ của đồng chí Tham Mưu Trưởng trung đoàn 52 hi sinh trên 1049. Mang tên Đào Quang Bình Đại úy TMT e52 quê quán Quảng Lãng Ân Thi Hải Hưng . Lúc ấy trời nắng lắm. Ngước lên ngọn Chư Mom Ray mà nước mắt nhòe đi . Những cái tên đồng đội nhảy chập chờn vàng nhóa .

***
…..CHú ơi! 
Trung tá Minh ngân ngấn nước mắt. 
- Những đêm trên 1049 trời mùa khô xanh trong lạ thường. Ai đã từng ở Tây Nguyên thì mới hiểu đêm mùa khô thế nào. Đêm ấy cái đêm cuối cùng sau khi hoàn thành nhà bia 1049 sáng mai cháu cho bộ đội xuống núi. Đêm ấy cháu không ngủ . NHìn về phía đông nhấp nhóa ánh đèn điện Dak to , trong đêm dòng pô cô như pha vào sương mù. Bỗng như trong không gian lặng lẽ không một gợn gió có tiếng hô Xung phong , có tiếng súng và rồi im bặt lại có tiếng khóc tiếng gọi mẹ tiếng của rì rầm họ an ủi nhau rồi giữa đêm bùng lên tiếng ve. CHú ạ, cháu năm nay tuổi đã ngoài 40 mà cháu thấy lạnh ở sống lưng và má mình có nước, Cháu đứng trên đỉnh 1049 hứng giọt sương lên khóe mắt.

( Còn nữa )
15/5/2018

ĐẰNG SAU NHÀ BIA TƯỞNG NIỆM LIỆT SĨ 1049 ( tiếp theo) (3)


3 Chú ơi về uống nước hút thuốc chú ơi.
Đã vào mùa mưa. Tây nguyên cứ sáng nắng chiều mưa rào, cơn mưa ra tiền ra bạc cho đồng bào dân tộc thế mà mấy hôm nay chugs tôi sợ mưa đến thế. Mưa là con đường lên núi đến với nhà bia 1015 , 1049 sẽ tắc lại. Lễ cầu siêu cho đồng đội chúng tôi sẽ không thành. Chúng tôi đau một thì hương hồn đồng đội tôi đau mười. Nỗi lo mưa Sa Thày mấy hôm nay nghèn nghẹn bữa cơm của lính già. 
Chiều tối 10/5/2018 Trung tướng Khuất Duy Tiến dẫn chúng tôi tới chân núi lập bàn thờ bên bờ suối Rờ cơi. Nơi này 46 năm trước cũng là điểm bộ đội ta xuất phát tiếp cận 1049 . dưới tầm bom B52. Chạng vạng tối, ngước lên đỉnh núi sẫm tím hoàng hôn người tướng già khấn rằng:
“ các anh em ơi, sống khôn thác thiêng hãy phù hộ cho chúng tôi những người đồng đội của các anh, nhờ các anh mà sống sót đên hôm nay, hãy giúp chúng tôi xin ông trời tạnh ráo trong những ngày này để đồng đội và người thân các anh cùng đồng bào lên được cao điểm 1015 , 1049 thắp nhang làm lễ cầu siêu, xin cho chúng tôi được gặp các anh trong trời quang mây tạnh… ” Rồi người trung đoàn trưởng 87 tuổi khóc nấc lên. Trong hoàng hôn, tôi nhìn lên ngọn 1049 và 1015 nhấp nháy bóng đèn sáng, nhìn lên dãy núi mà một tiếng ve một nhành cỏ một hốc cây tảng đá đều có linh hồn trai tráng. Lặng thinh. Không có gió. Tôi biết đồng đội tôi đang về lặng im đứng bên bờ suối nhìn chúng tôi.

8 giờ 30 sáng 11/5/2018 Nguyên tư lệnh phó quân đoàn 3 Khuất Duy Hoan và nguyên Sư đoàn trưởng 320 Nguyễn Thế Tân chỉ huy đoàn xe lên núi. Nắng chan hòa, con đường lên núi vô cùng khó khăn nguy hiểm hệt như những khúc đường TRường sơn năm xưa. Lau trắng, bướm trắng và lại rộn rã ve kêu. Lại những màu cây và mầu rừng như ngày xưa chỉ có đầu xanh chiến sĩ giờ đã bạc. 
Tôi chợt lại thấy trong hừng hực nắng Sa Thày đồng đội tôi đứng trên sườn núi. Nước mắt và mồ hôi chàn hòa nhìn tôi…và tôi nhớ:

…. Đúng 6 giờ sáng ngày 30/3/1972 trung đoàn trưởng Hồ Hải nam ra lệnh nổ súng thực hành vây lấn địch ở điểm cao 1049 . Mặc dù sư đoàn chỉ phe duyệt kế hoạch hỏa lực giai đoạn này chỉ dùng hỏa khí bắn thẳng, bắn phát một , diệt từng hỏa điểm của địch , nhưng trung đoàn 52 đã cho tất cả súng cối , DKZ , bắn phá dồn dập vào đồi A, B và f các tuyến công sự vành ngoài của địch. Do các trận địa hỏa lực của ta bố trí xa địch, công tác chuẩn bị thieeus chu đáo nên kết quả bắn hạn chế, rất ít đạn trúng mục tiêu..Cách đánh vây lấn xa , trận địa hỏa lực bộc lộ sớm nên kém hiệu quả không phù hợp. Lúc này địch dùng máy bay, pháo lớn đánh phá ác liệt vào trận địa vây lấn của ta, đồng thời quân dù tổ chức 4 đợt phản kích từ 1049 ra phía đông bắc , tây bắc, tây nam và đồi Lau. Nói làm sao cho hết nỗi bi hùng suốt một ngày hôm ấy. Thông tin liên lạc giữa trung đoàn và các tiểu đoàn hầu như tê liệt hoàn toàn. ( chỉ liên lạc được lúc 11 giờ đến 12 giờ) . Các trận địa 12,7 li bị khống chế . Các hướng hướng nào cũng có thương vong. NHưng cũng trong lúc gay cấn anyf thì phân đội cối 120 ở phía bắc bắn 3 viên đạn vào cao điểm 1062 phá hủy 2 trực thăng và hàng chục lính địch….
Suốt ngày 30 tháng 3 năm 1972 những người lính e52 kiên cường tả sung hữu đột trong bom pháo và 7 đợt phản kích của d2 lữ dù 2 VNCH. Nắng, nóng khói pháo và khói bom những ngọn đồi triền núi cháy trơ trọi, Bom na pan liếm bùng bùng các vị trí vây lấn của ta. Cao điểm 1049 đầy đủ những thứ mùi ghê sợ. …

***
Chiều qua, có những thân nhân liệt sĩ đến gặp Ban Liên Lạc sư đoàn đang đóng ở Sa Thày. Có một điều rất giống nhau là các thân nhân liệt sĩ rất hay khóc. Họ nhìn những bộ phận giúp việc của Ban Tổ chức lễ cầu siêu như nhìn cấp trên. Họ nhìn chúng tôi những Cựu chiến binh hôm nay như ân nhân. Rằng nhờ chúng tôi họ mới vào được vùng núi rừng biên giới xa thẳm này để tìm người thân. Chiến tranh đã lùi xa đến nỗi mọi giá trị công và ơn đều bị đảo lộn mất rồi. Thưa các thân nhân liệt sĩ. Chúng tôi những người lính sống sót hôm nay phải quì lạy các gia đình liệt sĩ mới phải chứ, đâu dám mang chính công lao của họ làm ơn của người đời sau ban phát lại cho họ. Con đường lên núi hôm nay bao nhiêu là nụ cười là nước mắt lại cả mồ hôi trong nắng nữa. CHúng tôi lại nghe thấy có mấy ccb già người Nghệ An ngồi trên một cái xe máy kéo chuyên chở củ mì hát ầm lên “ .. đường lên Chư mom ray gặp mấy bay con nhớ tóc Bác. Đường cắt rừng khuya nhìn sao sáng con thấy Bác cười..” Một bài hát găn liền với những người lính Tây Nguyên chúng tôi thời kì chiến tranh ác liệt nhất.
Nhà bia tưởng niệm 1049 lác đác có nhưng cây thông chừng 20 tuổi. Lúc này đã gần 11 giờ trưa. Nắng lắm. Gần hai trăm con người quì xuống sân nhà bia. Lặng im. Tiếng mõ gõ vào thinh không. Bỗng trùng trùng dội lên là tiếng ve, Tôi lạnh toát người. Ngày ấy xa lắm rồi giữa trận địa vừa ngưng tiếng súng cũng là tiếng ve kêu. Bên chúng tôi xác đồng đội còn nóng ấm và mắt các ban mở trừng trừng nhìn đến tận hôm nay. 
Tôi nhớ lại…
Ngày 30/3 /72 Theo dõi diễn biến trận đánh Bộ Tư lệnh sư đoàn chỉ thị cho e52 phải cho bộ đội vây sát hàng rào để phát huy được hỏa lực bộ binh. Phải cải tạo thế trận,,,Đêm hôm ấy các cán bộ trung đoàn đổ xuống các phân đội trên cao điểm sát cánh cùng bộ đội xốc lị đội hình.
…Ngày 31/3 ta làm chủ đồi C vòng vây càng xiết chặt, dùng pháo cối bắn chặn địch và các trận đia bắn máy bay có hiệu quả..Đêm 31 thường vụ trung đoàn 52 họp mở rộng bàn kế hoach đánh chiếm toàn bộ 1049 và đề nghị sư đoàn cho đánh dứt điểm. Cấp trên chưa chấp thuận. Vậy nên trong hai ngày 1 và 2 tháng 4 các đơn vị tiếp tục vây xiết vòng vây đánh lui nhiều mũi ứng cứu của địch.
Rạng sáng 3/4/1972 sau một giờ bắn chuẩn bị, lúc 4 giờ các mũi tiến công thực hành mở cửa rôi lao lên đánh chiếm mục tiêu. Tiểu đoàn 6 xung phong trên hướng chủ yếu đông bắc vào đồi A. Đại đội 8 tiểu đoàn 5 đánh hướng thứ yếu tây bắc . Đại đội 7 tiểu đoàn 5 đánh hướng tây nam. TRận đánh vô cùng dũng cảm của các chiến sĩ đã qua 4 đêm 3 ngày trong lửa đốt và bom pháo đói cơm khát nước vì anh nuôi không thể lên được núi. NGười trước ngã xuống người sau xông lên. Người chết, người bị thương tự bò đi tìm nước tự bò xuống núi thật là bi tráng trong cơn nắng lửa trên cao hơn ngàn mét. 
Sau 3 giờ tiến công lúc 7 giờ sáng quân ta gặp nhau trên sở chỉ huy tiểu đoàn dù 2 đỉnh cao 1049. Quân địch còn vài chục tên chạy dạt xuống chân núi. Lúc này sau nhiều ngày chiến đấu bị thương vong nhiều đến đây lại mất liên lạc với trung đoàn , khi chiêm được điểm cao các tiểu đoàn không còn nắm được đại đội vì thế địch cho máy bay hủy trận địa làm quân ta vội lui về vị trí vây ép. ĐỊch tổ chức đánh lại và chiếm lại được trận địa.

****
…. Trưa 11/5/2018 
Bốn mươi sáu năm sau tại sở chỉ huy cũ của d2 Lữ dù 2 VNCH chúng tôi đang quì dâng nhang hương cho các liệt sĩ e52. Nhìn về hướng đông, dòng Pô cô hiền hòa ánh lên trong nắng. Hướng ấy địch bỏ chạy ra phía sông và bị quân ta bắn pháo đuổi theo tiêu diệt chúng. Nơi ấy cũng có cả chiến sĩ của ta bị thương bò xuống tìm nước rồi hi sinh, khắp các hẻm núi đều có người chết không bên này thì bên kia. Đau đớn đến bao giờ cho nguôi khi đọc lại những dòng chữ trên cuốn sổ trung đoàn…84 người mất tích , trong đó có tìm được 34 người nhưng xã phân hủy không thể nào nhận dạng. Cả 84 đồng chí ấy đều nằm trong DS báo tử…

Cốc cốc cốc. Trong ngan ngát nhang khói tôi nghe vị sư già run rẩy” mời nước lần thứ …3” 
Bỗng có tiếng rú lên của người cháu một liệt sĩ không tìm thấy xác trên cao điểm 1049 người Thanh Hóa ngày 3/4/1972 :
- Ới CHú ơi chú về uống nước hút thuốc chú ơi. CHú ơi cháu gái của chú đã mua 2 bao thuốc đêm qua ở Thị trấn Sa Thầy đầy này chú ôi.
Nước mắt những người lính già đầm đìa , Tôi lại nghe thấy tiếng ve ào lên trên đỉnh núi đầy những cỏ lau 1049. Lúc ấy là 11 giờ trưa ngày 11/5/2018 
( còn nữa)

ĐẰNG SAU NHÀ BIA TƯỞNG NIỆM LIỆT SĨ 1049 ( TIẾP THEO VÀ HẾT) (4)


Ao ước một rừng cây nơi trận địa cũ.
Trưa 11/5/2018 trong hàng trăm người nghẹn ngào thắp nhang trên đỉnh núi cs hai người mang quân phục nước mắt chan hòa đó là Đại Tá Nguyễn Thế Tân và Đại úy Lê Mạnh Hải. Nguyễn Thế Tân đứng bất động trong nắng trưa còn Lê mạnh Hải quì lạy gục đầu trên đất. Tân nguyên là chiến sĩ e52 còn Hải là người tải thương trên 1049 , 46 năm trước về trước. Hai anh là người lăn lóc suốt mấy tháng trời nơi đây để làm nên kì tích này. Nguyễn Thế Tân đã trở thành Sư đoàn trưởng sư đoàn 320. Trưa nay trên đỉnh 1049 anh khóc…anh nhớ.
… “ Đêm 3 tháng 4 năm 1972 , Bộ Tư lệnh Sư đoàn lệnh cho Trung đoàn 52 tiếp tục tổ chức tiến công chiếm lại điểm cao 1049 vào sáng ngày mùng 5/4. Thấy lực lượng mỏng , chỉ huy trung đoàn 52 và sư đoàn 320 đề nghị Bộ Tư lệnh mặt trận cho đưa tiểu đoàn 1 ( trung đoàn 48) và lực lượng dự bị vào chiến đấu cùng tiểu đoàn 4 đánh chiếm 1049. NHưng thường vụ Đảng ủy , Bộ Tư lệnh mặt trận thấy khả năng tiến công lại 1049 không chắc thắng vì địch vừa tăng thêm 3 đại đội của tiểu đoàn 4 dù cho cứ điểm 1049 này và tiểu đoàn 11 dù đã đổ xuống 1015. ( Charlie) Nên quyêt định dùng Trung đoàn 64 tiến công địch ở 1015 và lệnh Trung đoàn 52 khản trương giải quyết chính sách , thu tập tử sĩ tìm kiếm thương binh và người mất tích trên núi , đưa 2 tiểu đoàn 5 và 6 về phía sau củng cố chỉ để lại một lực lượng ở lại tiếp tục giữ thế vây ép , tiêu hao sinh lực củ địch ở 1049 và hỗ trợ cho e64 tác chiến sẵn sàng đánh chiếm lại 1049 khi có lệnh.”
Tôi nhìn mái tóc bạc trắng của Sư đoàn trưởng Nguyễn Thế Tân rung lên. Anh đứng lâu lắm trong nắng trưa. Con người nóng tính như Trương Phi ấy hôm nay nức nở và yếu đuối trong khói nhang. Thì ra đằng sau sau sự dũng cảm can trường trận mạc là một tâm hồn yêu thương một tình nghĩa thủy chung đồng chí. Đằng sau một nhà bia tưởng niệm không chỉ là chiến thắng, không chỉ là vinh quang , đằng sau một sự ngợi ca là một nỗi đau đớn nhọc nhằn mà những người ngợi ca vô tình hoặc cố tình quên lãng. 
Người Sư đoàn trưởng khấn :
Thưa các anh, các anh về đây để chúng tôi được cúi đầu tri ân, để cho chúng tôi nói lời biết ơn của thế hệ cùng vào sinh ra tử với nhau. Thời gian làm lành mọi vết thương kể cả vết thương chiến tranh nhưng thời gian cũng ác nghiệt vô cùng. Nó lật sới lên mọi giá trị của cuộc đời này, nó chẻ hoe ra những khuôn mặt xôi thịt trong Đảng ta trong thể chế mà chúng ta đang phụng sự. Nhưng chắc chắn một điều là sự hi sinh để giành lại Độc Lập Tự do và bảo vệ sự trường tồn của đất nước Việt Nam thì mãi mãi không thể kẻ naò lật lọng hòng hoen ố máu của chúng ta. 
Nước mắt ràn rụa.

“ Sau 5 ngày chiến đấu vô cùng quyết liệt , Trung đoàn 52 đánh thiệt hại nặng tiểu đoàn dù 2 VNCH. Tiêu diệt 190 tên , bắn rơi 12 máy bay , phá hủy nhiều vũ khí . Tuy trận đánh chưa thắng lợi nhưng đã giáng một đòn thôi động vào tuyến phòng ngự vòng ngoài của VNCH ở phía tây sông Pô cô , buộc địch tung lực lượng ra chống giữ để ta giam chân tạo điều kiện cho các đơn vị bạn tấn công giải phóng Dak To Tân Cảnh. “
Tôi nhìn Nguyễn Thế Tân và Lê Minh Hải , mặc kệ cho nước mắt mình cứ trào ra. Tôi nghe trong tiếng ve là tiếng mõ tiếng chuông, tiếng đồng đội gọi nhau và gió , gió chan hòa ùa qua đỉnh 1049 sang dãy Chư Mom Ray hùng vĩ mờ xanh. 
Nắng quá, cả hai cao điểm 1049 và 1015 trơ trọi. Chỉ một màu cỏ úa của cỏ lau và dương sỉ. Nơi này chất độc khai quang và bom na pan để lại dấu tich tận bây giờ. Đồng đội của chúng tôi về trú ngụ nơi này nắng nóng lắm. Thân xác các anh vùi trong cỏ khô và ba zan nửa thế kỉ rồi nay cần lắm một rừng cây. Từ nay hàng đêm ở điểm cao này có ánh sáng điện năng lượng mặt trời. Từ thuở khai thiên lập địa đến nay đỉnh cao này mới có điện. Hôm 10/5/2018 chúng tôi đã ôm lấy nhà báo Mai Thanh Hải mà cám ơn anh. Anh đã là người chắp nối để 2 nhà bia của sư đoàn tôi có hệ thống điện mặt trời. 
MỘt rừng cây ở giữa cánh rừng ngày xưa dày đặc những là lồ ô là dã quì và cây búng báng. Một cánh rừng bom cháy pháo khoan đã hủy diệt cây cối trơ trụi đến tận giờ. Mấy hôm nay các cơ quan và tuổi trẻ huyện Sa Thày đã lên núi trồng cây. Vui lắm cảm động lắm nhìn các cháu thanh niên của địa phương và chiến sĩ Sư đoàn 320 chở cây lên núi chở cả các thùng nước lên để trồng cây mà lòng vui quá, vui như thắng trận sau mỗi mùa chiến dịch. 
Chiều 11/5/2018 . Sau bao nhiêu ngày vất vả chúng tôi xuống núi. Chiều ấy bên bờ suối Rờ Cơi Đại tá Nguyễn Thế Tân gọi tôi. 
- Ông Luân ơi , tôi đã đặt với thanh niên xã Rờ cơi 4 cây Búng Báng để trồng trên 2 điểm cao rồi. Chỉ sang tháng sau là tôi lại quay vào Kon Tum để lên núi trồng cây. 
Cám ơn anh Tân , cám ơn người đồng đội của tôi. Tôi chợt nhớ , ngày ấy trên đỉnh 1049 những người lính sư đoàn tôi đói cơm ăn lõi cây búng báng để chiến đấu. Chiến đấu kiên cường. ĐỈnh cao này sẽ lại có Búng Báng có lồ ô và hoa Dã quì. Nơi đây một vùng tâm linh tỏa sáng, một vùng đồng đội, một vùng tình nghĩa của những cựu chiến binh sư đoàn 320 Đại đoàn Đồng Bằng.

17/5/2015