Tháng 4 năm 2014.Tôi trở lại Cheo Reo.
Lần này đi cùng tôi có cả Sư đoàn trưởng 320 Nguyễn Trung Hán và
phó chính ủy Nguyễn Kiên Lợi. Mấy anh em chúng tôi rất quí nhau. Cũng là cái
tình cùng lính Sư đoàn Đồng Bằng, lại vừa thích nhau ở tính nết nên mỗi khi ra
Hà Nội hay vào Tây Nguyên là lại ới nhau.
Lần này chúng tôi về Cheo Reo để thăm một người bạn khá đặc biệt.
Nghe tôi kể về anh bạn dân tộc ấy cả Sư đoàn trưởng và phó chính ủy đều phá lên
cười.
- Ôi tưởng là ai, nếu là Ka Son Chư thì các bác đi theo chúng em. Hóa ra
khi còn là tiểu đoàn trưởng Sư trưởng Hán và chính trị viên Lợi đã chỉ huy quân
của mình làm nhà tình nghĩa cho bạn tôi. Trên xe lúc chạy qua sân bay Cheo Reo
cũ, Lợi nói:
- Không phải là Ka Son Chư mà viết ra là K Sor Chư mới đúng. Rồi hỏi
tôi:
- Anh Luân cùng D với anh Chư à?
Tôi kể K Sor Chư nhập ngũ từ Đại học Nông nghiệp Việt Bắc cùng
tôi và bổ sung về E48. Trong Trận đánh vào Thị xã Cheo Reo đêm 18/3 lửa đỏ rực
trời, hắn mò về nhà gõ cửa. Bom đạn mù trời khiến người nhà mãi mới ló ra nhìn
anh giải phóng rồi òa khóc. Chỉ kịp ôm lấy mẹ rồi Chư lại chạy về trận địa. Giải
phóng chúng tôi ở Sài Gòn lập đội văn nghệ sư đoàn, Ka Son Chư được gọi lên đội.
Suốt vài tháng Chư chỉ có mỗi nhiệm vụ gõ đàn tơ rưng và chỉ gõ và hát đúng một
bài ‘’ Đây bất khuất Tây Nguyên cao cao…” còn thì cung cúc nấu nướng, nước nôi
phục vụ anh em. Chiều chiều ra ngồi chân cột cờ ở Tổng hành dinh cũ sư đoàn 25
VNCH nhìn ngược về núi Bà Đen, Ka Son Chư thì thầm kể về những ngày tháng vượt
Trường Sơn ra Bắc đi học.
- MÌnh là mình học lớp 6 ở Cheo Reo rồi mới đi chứ. Mậu Thân ra Bắc.
học hết lớp 10 chỉ mất có 2 năm vì mình lớn tuổi mà. Mình xung phong mãi mới được
đi bộ đội. Được biết đơn vị về Tây Nguyên mừng hết biết. Ôi chao bây giờ chỉ muốn
về buôn làng thôi. Hết chiến tranh rồi nhớ cái rẫy và rừng núi quá. Nhớ rừng muỗm
Cheo Reo quá thôi.
Tròn 40 năm gặp nhau. Chư há mồm nhìn chúng tôi rồi hú lên. Nhớ
rồi nhớ rồi. Thế là uống rượu cần trong nhà Chư nóng ngột ngạt. Rượu vào Chư
hát “ Đây bất khuất Tây Nguyên cao cao…” Rồi Chư chỉ sang tôi và hát…
‘ Kìa ngọn Chư Pông mờ xa rừng chập chùng núi non huy hoàng
trong chiều êm vầng trăng lên…” Chư bảo. Tao nhớ cái thằng Luân này lắm . Mỗi lần
uống rượu, rồi nằm võng dưới gốc soài hát bài của mày…nhớ quá nhớ quá
Trưa tháng Tư, nóng ở Cheo Reo khô như rang. Chúng tôi ngồi hát
với nhau những bài hát xưa cũ. Mồ hôi lăn trên má , mồ hôi đầm đìa trên trán lơ
phơ những sợi tóc bạc.
Ảnh 1 : Đại tá Trần Tiến Hoạt e48- Đại tá Nguyễn Kiên Lợi Phó
chính ủy - K Sor Chư - Đại tá Sư trưởng Nguyễn Trung Hán.
Ảnh 2
Luân và K Sor Chư . ( ảnh chụp ở vườn nhà Chư)
No comments:
Post a Comment