Sunday, November 27, 2016

HOANG


Bỗng dưng hôm nay lòng hoang dại
Bỗng dưng hôm nay ngày dài hơn
Bỗng dưng mùa đông về sớm
Hoang dại mình hoang dại mùa xa

Cô đơn hoang dại cả nỗi niềm rất xưa
Cả miền quê mẹ cả mồ mả ông cha
Trong hoang dại ta yêu mình đến thế
Dư âm miền hoang làm mới ngày đã qua
Ngày thì chậm đêm nhanh con tàu dĩ vãng
Hoang dại ta vẩn đục thành trong veo
Nỗi nhớ không định hướng
Nỗi nhớ người về miền hoang

Con tàu gió bấc
Ngọn gió nồm nam
Chân lí xoay như kim chỉ điạ bàn
Ngày ta đi đánh trận
Bỗng có tiếng cười người đàn đàn bà cười như sách cổ
Thế giới nằm nghiêng anh ơi !

Hoang dại là nơi bắt đầu
Hoang dại là nơi tìm về khi đã có đủ đầy viên mãn
Còn ta về với ngày em còn thiếu nữ
Mắt con gái ngây thơ
Dậy cho thế giới đủ điều

 28/11/16

No comments:

Post a Comment