Thursday, October 27, 2016

Nghệ sĩ lính

Chiều qua hai thằng đi đám giỗ mẹ đứa bạn thân hồi còn cùng nhau đi chiến đấu ở miền nam. 
Bảo nó:
- Đơn thuốc mày cho, tao uống không khỏi. 
Nó :
- À thế à. Tao sợ cho thứ thuốc khác kia mày sẽ khản giọng không hát được.
Mình trố mắt nhìn nó. Hát cái gì ? Hát bao giờ mà hát? 40 năm nay quên hẳn cái chuyện hát rồi cơ mà. 
Nó à ờ nhỉ rồi tiếp :
- Tao cứ ngỡ vẫn còn như ngày xưa ở trong rừng nghe mày hát. Với chúng tao mày là thằng hát hay nhất. Lúc nào nhớ về mày là nhớ mày hát vang rừng khi hành quân trên Trường Sơn. Những lúc mệt tưởng như không leo dốc được thì là lúc nghe mày hát. Giời đất ạ, sao ngày ấy mày khỏe thế! Rồi giải phóng Sài Gòn, sinh viên văn khoa và kiến trúc vây quanh nghe mày hát và dậy hát những bài cách mạng. 
- Chuyện ấy xưa như chim sáo rồi mày ơi. Lao đầu vào học vào cơm áo rồi cựa quậy trong trong thị trường, con người chỉ lao đi kiếm tiền nó chai lì trở lại .
Nó cười he he! May mà mày không trở thành nhà thơ đấy. 
Nghĩ tức nó:
- Mày đéo biết đọc thơ. 
Nó nhướng mắt lên
- Mịa cứ tưởng mấy thằng mần thơ mới biết đọc thơ à? Thơ là văn vần chưng cất văn xuôi mà ra chứ đéo gì. Mà đã chưng cất thì giống y như thằng nấu rượu. Rượu cuốc lủi, rượu gạo rượu ngô rượu men lá men quả trăm loại rượu thậm chí rượu nấu bằng sắn bằng chuối nữa. Thơ cũng hệt như thế, những đứa mộng mị làm đĩ với ngôn từ là loại cồn công nghiệp pha hương liệu mua ở ngoài thị trường nội địa hoặc thị trường ngoại quốc. Loại này thơm ngửi thôi đừng uống. Uống chỉ tổ đi đái buốt. Thơ suốt ngày chửi bới là thứ rượu pha phân đạm, thơ kể lể tình ái là rượu hả hơi ắp thành dấm.... Thơ thật ít lắm. Cũng như rượu ngon ít lắm. Nó say mà éo biết say lúc nào. Người nấu rượu ngon éo bao giờ ngồi khoe cách nấu rượu cả. 
Rồi nó nói tiếp
- Mịa tao ghét nhất những thằng mần thơ uống rượu rồi đọc thơ khen nhau gọi huynh này tỉ kia trông rất hãm. 
- He he hãm là hãm thế nào, quân tử cả đấy mày ạ. Toàn những thằng coi thường vật chất đấy. he he, chúng nó sống bằng tình yêu … he he.
Chia tay nhau nó bảo, mày chuẩn bị nhé, tháng ba năm sau chúng mình đi vào Tây Nguyên nhé. Đi thắp hương cho chúng nó. Cố khỏe mày ạ, rồi vào trong đấy lại hát cho bọn nó nghe, đồng đội mình đéo quên mình đâu. 
Ối giời ạ. Thì ra thằng bạn mình nó mới là nghệ sĩ. Nghệ sĩ lính, đúng là nghệ sĩ lính.

28/10/2016

No comments:

Post a Comment