Wednesday, May 16, 2018

ĐẰNG SAU NHÀ BIA TƯỞNG NIỆM LIỆT SĨ 1049 ( tiếp theo) (3)


3 Chú ơi về uống nước hút thuốc chú ơi.
Đã vào mùa mưa. Tây nguyên cứ sáng nắng chiều mưa rào, cơn mưa ra tiền ra bạc cho đồng bào dân tộc thế mà mấy hôm nay chugs tôi sợ mưa đến thế. Mưa là con đường lên núi đến với nhà bia 1015 , 1049 sẽ tắc lại. Lễ cầu siêu cho đồng đội chúng tôi sẽ không thành. Chúng tôi đau một thì hương hồn đồng đội tôi đau mười. Nỗi lo mưa Sa Thày mấy hôm nay nghèn nghẹn bữa cơm của lính già. 
Chiều tối 10/5/2018 Trung tướng Khuất Duy Tiến dẫn chúng tôi tới chân núi lập bàn thờ bên bờ suối Rờ cơi. Nơi này 46 năm trước cũng là điểm bộ đội ta xuất phát tiếp cận 1049 . dưới tầm bom B52. Chạng vạng tối, ngước lên đỉnh núi sẫm tím hoàng hôn người tướng già khấn rằng:
“ các anh em ơi, sống khôn thác thiêng hãy phù hộ cho chúng tôi những người đồng đội của các anh, nhờ các anh mà sống sót đên hôm nay, hãy giúp chúng tôi xin ông trời tạnh ráo trong những ngày này để đồng đội và người thân các anh cùng đồng bào lên được cao điểm 1015 , 1049 thắp nhang làm lễ cầu siêu, xin cho chúng tôi được gặp các anh trong trời quang mây tạnh… ” Rồi người trung đoàn trưởng 87 tuổi khóc nấc lên. Trong hoàng hôn, tôi nhìn lên ngọn 1049 và 1015 nhấp nháy bóng đèn sáng, nhìn lên dãy núi mà một tiếng ve một nhành cỏ một hốc cây tảng đá đều có linh hồn trai tráng. Lặng thinh. Không có gió. Tôi biết đồng đội tôi đang về lặng im đứng bên bờ suối nhìn chúng tôi.

8 giờ 30 sáng 11/5/2018 Nguyên tư lệnh phó quân đoàn 3 Khuất Duy Hoan và nguyên Sư đoàn trưởng 320 Nguyễn Thế Tân chỉ huy đoàn xe lên núi. Nắng chan hòa, con đường lên núi vô cùng khó khăn nguy hiểm hệt như những khúc đường TRường sơn năm xưa. Lau trắng, bướm trắng và lại rộn rã ve kêu. Lại những màu cây và mầu rừng như ngày xưa chỉ có đầu xanh chiến sĩ giờ đã bạc. 
Tôi chợt lại thấy trong hừng hực nắng Sa Thày đồng đội tôi đứng trên sườn núi. Nước mắt và mồ hôi chàn hòa nhìn tôi…và tôi nhớ:

…. Đúng 6 giờ sáng ngày 30/3/1972 trung đoàn trưởng Hồ Hải nam ra lệnh nổ súng thực hành vây lấn địch ở điểm cao 1049 . Mặc dù sư đoàn chỉ phe duyệt kế hoạch hỏa lực giai đoạn này chỉ dùng hỏa khí bắn thẳng, bắn phát một , diệt từng hỏa điểm của địch , nhưng trung đoàn 52 đã cho tất cả súng cối , DKZ , bắn phá dồn dập vào đồi A, B và f các tuyến công sự vành ngoài của địch. Do các trận địa hỏa lực của ta bố trí xa địch, công tác chuẩn bị thieeus chu đáo nên kết quả bắn hạn chế, rất ít đạn trúng mục tiêu..Cách đánh vây lấn xa , trận địa hỏa lực bộc lộ sớm nên kém hiệu quả không phù hợp. Lúc này địch dùng máy bay, pháo lớn đánh phá ác liệt vào trận địa vây lấn của ta, đồng thời quân dù tổ chức 4 đợt phản kích từ 1049 ra phía đông bắc , tây bắc, tây nam và đồi Lau. Nói làm sao cho hết nỗi bi hùng suốt một ngày hôm ấy. Thông tin liên lạc giữa trung đoàn và các tiểu đoàn hầu như tê liệt hoàn toàn. ( chỉ liên lạc được lúc 11 giờ đến 12 giờ) . Các trận địa 12,7 li bị khống chế . Các hướng hướng nào cũng có thương vong. NHưng cũng trong lúc gay cấn anyf thì phân đội cối 120 ở phía bắc bắn 3 viên đạn vào cao điểm 1062 phá hủy 2 trực thăng và hàng chục lính địch….
Suốt ngày 30 tháng 3 năm 1972 những người lính e52 kiên cường tả sung hữu đột trong bom pháo và 7 đợt phản kích của d2 lữ dù 2 VNCH. Nắng, nóng khói pháo và khói bom những ngọn đồi triền núi cháy trơ trọi, Bom na pan liếm bùng bùng các vị trí vây lấn của ta. Cao điểm 1049 đầy đủ những thứ mùi ghê sợ. …

***
Chiều qua, có những thân nhân liệt sĩ đến gặp Ban Liên Lạc sư đoàn đang đóng ở Sa Thày. Có một điều rất giống nhau là các thân nhân liệt sĩ rất hay khóc. Họ nhìn những bộ phận giúp việc của Ban Tổ chức lễ cầu siêu như nhìn cấp trên. Họ nhìn chúng tôi những Cựu chiến binh hôm nay như ân nhân. Rằng nhờ chúng tôi họ mới vào được vùng núi rừng biên giới xa thẳm này để tìm người thân. Chiến tranh đã lùi xa đến nỗi mọi giá trị công và ơn đều bị đảo lộn mất rồi. Thưa các thân nhân liệt sĩ. Chúng tôi những người lính sống sót hôm nay phải quì lạy các gia đình liệt sĩ mới phải chứ, đâu dám mang chính công lao của họ làm ơn của người đời sau ban phát lại cho họ. Con đường lên núi hôm nay bao nhiêu là nụ cười là nước mắt lại cả mồ hôi trong nắng nữa. CHúng tôi lại nghe thấy có mấy ccb già người Nghệ An ngồi trên một cái xe máy kéo chuyên chở củ mì hát ầm lên “ .. đường lên Chư mom ray gặp mấy bay con nhớ tóc Bác. Đường cắt rừng khuya nhìn sao sáng con thấy Bác cười..” Một bài hát găn liền với những người lính Tây Nguyên chúng tôi thời kì chiến tranh ác liệt nhất.
Nhà bia tưởng niệm 1049 lác đác có nhưng cây thông chừng 20 tuổi. Lúc này đã gần 11 giờ trưa. Nắng lắm. Gần hai trăm con người quì xuống sân nhà bia. Lặng im. Tiếng mõ gõ vào thinh không. Bỗng trùng trùng dội lên là tiếng ve, Tôi lạnh toát người. Ngày ấy xa lắm rồi giữa trận địa vừa ngưng tiếng súng cũng là tiếng ve kêu. Bên chúng tôi xác đồng đội còn nóng ấm và mắt các ban mở trừng trừng nhìn đến tận hôm nay. 
Tôi nhớ lại…
Ngày 30/3 /72 Theo dõi diễn biến trận đánh Bộ Tư lệnh sư đoàn chỉ thị cho e52 phải cho bộ đội vây sát hàng rào để phát huy được hỏa lực bộ binh. Phải cải tạo thế trận,,,Đêm hôm ấy các cán bộ trung đoàn đổ xuống các phân đội trên cao điểm sát cánh cùng bộ đội xốc lị đội hình.
…Ngày 31/3 ta làm chủ đồi C vòng vây càng xiết chặt, dùng pháo cối bắn chặn địch và các trận đia bắn máy bay có hiệu quả..Đêm 31 thường vụ trung đoàn 52 họp mở rộng bàn kế hoach đánh chiếm toàn bộ 1049 và đề nghị sư đoàn cho đánh dứt điểm. Cấp trên chưa chấp thuận. Vậy nên trong hai ngày 1 và 2 tháng 4 các đơn vị tiếp tục vây xiết vòng vây đánh lui nhiều mũi ứng cứu của địch.
Rạng sáng 3/4/1972 sau một giờ bắn chuẩn bị, lúc 4 giờ các mũi tiến công thực hành mở cửa rôi lao lên đánh chiếm mục tiêu. Tiểu đoàn 6 xung phong trên hướng chủ yếu đông bắc vào đồi A. Đại đội 8 tiểu đoàn 5 đánh hướng thứ yếu tây bắc . Đại đội 7 tiểu đoàn 5 đánh hướng tây nam. TRận đánh vô cùng dũng cảm của các chiến sĩ đã qua 4 đêm 3 ngày trong lửa đốt và bom pháo đói cơm khát nước vì anh nuôi không thể lên được núi. NGười trước ngã xuống người sau xông lên. Người chết, người bị thương tự bò đi tìm nước tự bò xuống núi thật là bi tráng trong cơn nắng lửa trên cao hơn ngàn mét. 
Sau 3 giờ tiến công lúc 7 giờ sáng quân ta gặp nhau trên sở chỉ huy tiểu đoàn dù 2 đỉnh cao 1049. Quân địch còn vài chục tên chạy dạt xuống chân núi. Lúc này sau nhiều ngày chiến đấu bị thương vong nhiều đến đây lại mất liên lạc với trung đoàn , khi chiêm được điểm cao các tiểu đoàn không còn nắm được đại đội vì thế địch cho máy bay hủy trận địa làm quân ta vội lui về vị trí vây ép. ĐỊch tổ chức đánh lại và chiếm lại được trận địa.

****
…. Trưa 11/5/2018 
Bốn mươi sáu năm sau tại sở chỉ huy cũ của d2 Lữ dù 2 VNCH chúng tôi đang quì dâng nhang hương cho các liệt sĩ e52. Nhìn về hướng đông, dòng Pô cô hiền hòa ánh lên trong nắng. Hướng ấy địch bỏ chạy ra phía sông và bị quân ta bắn pháo đuổi theo tiêu diệt chúng. Nơi ấy cũng có cả chiến sĩ của ta bị thương bò xuống tìm nước rồi hi sinh, khắp các hẻm núi đều có người chết không bên này thì bên kia. Đau đớn đến bao giờ cho nguôi khi đọc lại những dòng chữ trên cuốn sổ trung đoàn…84 người mất tích , trong đó có tìm được 34 người nhưng xã phân hủy không thể nào nhận dạng. Cả 84 đồng chí ấy đều nằm trong DS báo tử…

Cốc cốc cốc. Trong ngan ngát nhang khói tôi nghe vị sư già run rẩy” mời nước lần thứ …3” 
Bỗng có tiếng rú lên của người cháu một liệt sĩ không tìm thấy xác trên cao điểm 1049 người Thanh Hóa ngày 3/4/1972 :
- Ới CHú ơi chú về uống nước hút thuốc chú ơi. CHú ơi cháu gái của chú đã mua 2 bao thuốc đêm qua ở Thị trấn Sa Thầy đầy này chú ôi.
Nước mắt những người lính già đầm đìa , Tôi lại nghe thấy tiếng ve ào lên trên đỉnh núi đầy những cỏ lau 1049. Lúc ấy là 11 giờ trưa ngày 11/5/2018 
( còn nữa)

No comments:

Post a Comment