Friday, November 2, 2018

Cái Cooc xê màu tím


Thuở ấy nhiều người viết đơn bằng máu ra trận lắm nhưng tôi thì không. 
Học hết năm thứ nhất đại học tháng 8/1970 vừa 18 tuổi tôi đi khám bộ đội. Trượt vì hắc lào. Tháng 8/1971 lại khám nữa. Lần này vừa hết năm thứ 2. Cũng lại B1. Đợt ấy loại B là không lấy. Đợt tháng 12/1971 căng lắm. Thằng Hoàng Kim Tới người Vinh cùng lớp bảo tôi, mày làm ngụm nước điếu là tim đập loạn xạ đ. phải đi đâu. Tôi không dám uống nước điếu vì sợ lắm. Hồi bé ở quê đi đánh dậm bị rắn cắn chạy về nhà kêu ông nội. Ông cho uống nước điếu bát, say nôn thốc nôn tháo, mắt đỏ ngầu cả buổi chiều. Tới chê, ” đồ dưới sú bà Trầm “ . Nói vậy chứ nó cũng không uống nước điếu mà nó uống 2 viên As pi rin. Thế mà nó vẫn không thoát.
Sáng ấy trời se lạnh. Các cô y tá và y sĩ về lập phòng khám ngay khu đồi bạch đàn trong trường. Mỗi ô khám chỉ căng bạt quây xung quanh và vài cái bộ bàn ghế gỗ. Phòng khám súng ống căng ni lông kín có mấy cô y sĩ tay đeo găng cao su nâng nâng khẩu pháo rồi gật gù. Oách đới! Thằng nào cũng oách hết. 
Sang phòng khám mắt . Cô y sĩ này xinh. Cái áo bờ lu trắng khoác hờ còn sơ mi cổ hơi rộng nên mỗi khi cô cúi cúi là thấy cái cooc xê màu tím. Cô ta cho đeo cái kính màu tối rồi cầm một mảnh bìa ghi chữ bé tí xíu đưa lại gần rồi lại đưa xa mắt tôi miệng hỏi …thấy gì không? Thấy gì không. Tôi bảo , có có. Thấy cái áo mầu tím hoa cà. Xoạch! Cô ta vứt miếng bìa có ghi chữ ABCFE xuống bàn. Giằng cái kính trên mắt tôi ra. Rồi nói rất chua. Anh sang phòng khác khám. Năm ấy tôi trúng tuyển. Nhưng đến lúc cuối thì lại hoãn. Nếu không hoãn thì đợt đó tôi vô Quảng trị tháng 7/1972. Tôi đi lính sau đợt ấy và mang 1000 ngày chiến đấu quay về trường tháng 10/1975. Từ ấy cứ mỗi lần nhớ đến đời lính của mình tôi lại nhớ vụ đi khám tuyển nhìn thấy cái cooc xê màu tím hoa cà.

9/2018

No comments:

Post a Comment