Thursday, July 20, 2017

VIẾT TRONG LÚC ĂN SÁNG TRÊN ĐƯỜNG HỒ MỄ TRÌ




Sao không quì xuống hả quan chức Việt nam
Trước những mẹ VNAH tai không còn nghe tiếng trống
Bề trên ư ? Nhân danh gì ban phát?
Quan chức nào giờ cũng chỉ kẻ ăn vay

Đất nước chiến tranh đâu chỉ có một ngày
Mà tri ân cứ chỉ chờ năm chẵn
Nào trống nào cờ nào phong bì áo ấm
Mẹ không đứng nổi lên để cúi gập cám ơn

Kẻ phải cám ơn đầu bụng béo tròn
Vỗ vỗ lưng gầy nhăn nhở cười vào ống kính
Ơi những đứa con một thời dũng mãnh
Mẹ của mình thương thương quá linh hồn ơi

Mẹ ơi mẹ ơi. Về nhà đi thôi
Ngồi đó mẹ đau chân không đi nổi
Mét tinh hết rồi cũng lại quên thôi vì còn nhiều chìm nổi
nhiệm kì còn dự án dở dang.

Tri ân tri ân nói lắm cũng nhàm
Mẹ chỉ thương linh hồn con linh hồn đồng chí
Chả quan chức nào mà muốn đặt mình vào vị trí
Của mẹ con mình đâu mẹ ơi!

18/07/2017 

No comments:

Post a Comment