Wednesday, October 14, 2015

CUỐI BUỔI CÀY ( chỉnh sửa )


( Ta viết về ta lão nông
trót yêu em người hàng phố)
***
Thế là đã cuối buổi cày
Nắng đẹp cũng hồi sắp lặn
Vục nước vào đầu vào mặt
Một ngày đi qua nhẹ thênh

Những là bùn và là nước
Là mồ hôi nên mùa màng
Bệt đít ngồi lên bờ cỏ
Đồng làng chiều xuống lang bang

Cũng con đường này ngày xưa
Chân đất đến trường sương muối
Cũng con đường này buổi ấy
Em đi và anh cũng đi

Chuyến tàu cuối ngày ngang qua
Như thể tìm người quá vãng
Tiếng còi tàu y như xưa
Thời ta đi vào lửa đạn

Ta nợ một thời đằm mưa
Ta nợ một đời cua ốc
Cơn mưa cuối ngày nhắc nhói
Nợ vòng tay em dại khờ

Ta trở về làng chạng vạng
Mùa màng nửa cỏ nửa ngô
Chỉ có em thì không thấy
Đồng xưa con cuốc kêu khuya

Ta lật bùn ruộng của cha
Chẳng nhận ra hồn tiên tổ
Một thời công điểm hút xa
Chia lúa chia rơm chia cỏ

Em đi đâu chẳng về làng
Quýt bao mùa xanh rồi đỏ
Sông Hồng đêm lũ bồi băng
Mẹ cha nằm trên đồng gió

Rồi ai cũng sẽ nông nhàn
Lang thang tìm trong cây cỏ
Thấy cơn mưa của ngày xưa
Nắm tay đường bùn qua ngõ

Ta ngồi bờ ruộng cuối ngày
Nhập nhòe một đời đom đóm
Bùn đất thơm từ rất xưa
Chẳng kể đầu mùa cuối vụ

14/10/2015

No comments:

Post a Comment