Saturday, February 20, 2016

Mùa rau Cải Mèo




Cô giáo ấy trẻ và xinh. Chồng công tác tận tít MK. Vời vợi thế nhưng nhoằng cái là về với vợ con nhờ đường cao tốc HN-LC mới mở.
Năm nay rét đậm vào cữ Tết. Đào phai mướt như nhung hồng. Cái màu hoa đào núi mỏng đến như sương. Sương phớt hồng và rất lạnh. Chồng về tết, 2 đứa trẻ nhào ra đón bố. Anh chồng tay sách nách mang ùa gió bấc vào nhà. Chả có cành đào phai vác vai giống Tết năm ngoái. Anh đặt cái bịch một bao tải xuống nền nhà. Cải Mèo đấy em ạ. Cô giáo vừa hỏi thế nào là cải mèo, vừa cởi cái bao tải. Nhẽ phải đến hơn yến rau cải xanh mướt dài như đon lúa. Có mấy ngọn rau có ngồng phớt vàng. Ôi thích quá. Mùa hoa cải anh ạ.
Người chồng nhìn vợ ấu yếm. Biết ngay mà! lại nhớ "mùa hoa cải bên sông" của cái anh nhà văn mặt xấu râu rậm. He he! Anh chồng cười.
- Đừng coi thường rau của anh nhé cô giáo. Bó cải này là rau ở tận xã Tà Ngải Chồ . Ngay cái nơi anh Bùi Nguyên Khiết ngã xuống ngày 17/2/79.
Ôi vậy hả anh. Là nhà giáo nên chúng em đều biết tên anh Bùi Nguyên Khiết. Ôi vậy rau này ăn sao đây? Thương lắm...
- Chả sao cả. Khắp miền biên giới chỗ nào chả có máu cha ông mình. Ở đấy hoa đào người ta cũng chặt bán về Thủ đô. Bây giờ người Hà Nội phượt lên vùng cao , đi đến đâu cũng hỏi lợn Mán, rau cải Mèo, nếp Thái. Vào quán hàng là lợn cắp nách nhé! Cải mèo nhé! Người ta còn hỏi có rau sống Mèo, hành Mèo không? người vùng cao bảo, trên này không có hành Mèo chỉ có hành Kinh các anh Hà Nội có ăn không?
Cô giáo không để ý câu nói chuyện vui của chồng . Cô đang nghĩ về một bao rau cải. Nó dài thẳng và xanh ngắt. Cô hái mấy nụ ngồng xoè trên tay. Có mùi hương ngai ngái hiền dịu lan lan trên tay cô. Ngoài đường trời rét ngọt nườm nượp những người đi sắm tết. Lâu rồi hôm nay chồng về má cô lại đỏ.
18/2/2016


No comments:

Post a Comment