Sunday, February 28, 2016

Nhớ Mùa Mưa


Ta cuối đời thương nhớ thế mùa mưa
Trời sầm sập những là nước mắt
Nắm cơm thiu trong hầm nhớp nháp

Có người bạn nào hát khẽ điệu chầu văn

Pháo bắn trong mưa lẫn vào sấm ùng oàng
Đêm ấy chạm má ai mặn thế
“Quê nhà mẹ cấy mùa chưa hở mẹ?”
Đồng đội viết thư rồi lại thôi

Mùa mưa đi chậm như trèo núi trèo đồi
Đánh trận chẳng có mùa chôn bạn hi sinh cũng thế
Nấm mồ mùa khô bụi vàng cả gió
 
Mộ mùa mưa nước đỏ cả cỏ xanh

Ơi những đồng đội tôi đã về với ruộng đồng
Tháng sáu mưa rào đêm soi ếch
 
Chập choạng thân già sấm chớp 
Nhập nhoè nhớ mùa mưa rất xa

Bài thơ trong hầm ngày xửa ngày xưa
Bài thơ thủa đánh trận không hề tiếng súng
Người lính già nhớ về quê cũ
 
Làm thơ chỉ những vợ và con

…Có phút nào rảnh rỗi một chiều mưa
Vá tấm áo thương đời em vất vả
 
Rồi khẽ hát một bài ca dao cũ 
Thương em chín nắng mười mưa
Xa chồng vất vả sớm trưa tối ngày…*

Ở chung cư này mưa cũng chẳng hay
Chỉ thấy miên man mây bay qua khung cửa
 
Mùa mưa xưa ! Tây Nguyên ơi mưa nhiều thế
Để bây giờ thương thế tuổi trẻ ơi

28/2/2016


No comments:

Post a Comment