Monday, June 13, 2016

TRONG TUYẾT RƠI CÓ SÓNG.


Trong tuyết rơi có gió không em?
Thương cái lạnh thương miền không có sóng
Sóng không từ biển sóng trong lòng buốt giá
Sóng À ơi ru trắng tuyết miền xa

Ơi sông Lam con sông trẻ không già
Chở rú xanh về căng buồm cửa Hội
Em đội lá sen tan trường để bạn bè bối rối
Thủa đạn bom rơi cái tuổi tình tang

Em hát rằng dòng sông ngày càng rộng
Hát rằng đi mãi vẫn gừng cay
Miền tuyết rụng trắng tóc người gánh nước
Tiếng hò sông lên tuổi dậy thì

Chia cho nhau những con dế bờ đê
Tiếng nhoi nhói kêu trong trời trắng tuyết
Sông ơi sông mồ hôi hòa nước
Mùi sông mùi cỏ ngát chiều quê

Giữa đầy trời màu tuyết cũng hoa râm
Bờ sông vẫn cỏ may găm vào bài ôn thi dạo trước
Ai chống chèo dòng Lam đi ngược
Người về hát với dòng sông

13/6/2016

Vài năm trước ( quãng 2008, 2009 ) tôi có nghe được bài hát Sông và Anh. Tôi ngạc nhiên và thích thú vô cùng. Cái tên Lê An Tuyên khiến tôi lần tìm... Hóa ra là một người phụ nữ. Tôi lại càng ngạc nhiên khi biết chị đang sinh sống ở nước ngoài và hàng ngaỳ làm công việc chả dính gì đến âm nhạc. Nghe những bài hát của chị lúc nào cũng thấy nôn nao yêu miền quê và yêu người nước Việt. Chị là nhạc sĩ mà nhiều bài hát được các thí sinh mang đi thi Sao Mai. Chị cũng là người viết nhạc ngay trong quầy hàng của mình ở nước Đức. Bài hát luôn ngắt quãng vì khách khứa ra vào. Ấy vậy mà bài nào cũng hay đến nao lòng. Tôi viết bài thơ này từ những ý trong vài bài hát của chị.

No comments:

Post a Comment