Friday, December 1, 2017

VỀ VỚI NHAU Ở TẤM BIA NÀY ĐỒNG ĐỘI ƠI


Về đi các anh ơi
Gọi nhau khản tiếng rồi
Cha mẹ không đợi được nữa
Sao dùng dằng mãi ? hay rong chơi trên Ngọc Rinh Rua thông non nức nở
Dưới kia Pô cô hết cạn lại đầy

Sác li, Đen ta đốt cháy cuộn trời
Trai tráng sư đoàn không xuống núi
Em ở Rờ kơi đợi nhau mấy chục năm không trở lại
Ngọn Sa Thầy lốm đốm lửa Pơ lang

Lính sư đoàn về thăm
Ngơ ngẩn dưới chân 1015 đàn gà bới đất
Bới lên bi đông có con chim xinh đang khóc
Tên một sư đoàn

Đừng đếm số người nằm lại cuối mùa hoa pơ lang
Đừng đếm xác đối phương tháng Tư năm ấy
Rừng thông cũng đã già từ độ ấy
Miếu thiêng khô khốc đỉnh trời
Ơi 1015 ơi
Ơi 1049 và bao nhiêu cái tên cứ nổi lên chìm xuống
Giống như mùa khô mùa mưa
Giống như màu hoa dại Dã quì
Vàng rồi tàn lụi.
Sông Pô cô đầy vào những bức tường thủy điện
Nước hùa ngâu ngấu lạnh hồn nhau
Bạn bè nằm đâu nằm đâu
Súng nát mà hoa vàng đến thế
Mùa này Chư mom ray bụi cũng mù lên mắt đỏ.

Tên một sư đoàn
Tên của nhiều sư đoàn
Khoác áo rừng hoang
Dã Quì dệt bằng linh hồn trai tráng
Rừng xanh không tĩnh lặng
Chỉ những người bạn tôi nổ súng rồi lặng im
Ngắm nhìn mùa nương có những cô gái ngực cong nâu trỉa lúa
Ngắm nhìn mẹ địu con lên núi lúc mặt trời chưa kịp lên
Bốn phía là những cái tên cao điểm
Lãng quên.

Ngày mai chúng tôi bám nhau cõng bia lên núi
Lưng chúng tôi già bia liệt sĩ thì mới
Cõng lời khóc ướt mùa khô
Các anh ơi hãy về
Tựa vào tấm đá này nóng ấm
Tên một sư đoàn
Tên một vùng đồng đội
Tựa vào nhau kể chuyện quê hương đổi mới
Kể chuyện làng cũ trường xưa
Kể chuyện đứa nào lên ngựa lên xe
Giữa một vùng đỉnh cao hoang vắng

Các anh ơi hãy về
Ta tựa vào đồng đội
Mặt trời cũng về
Tựa vào dáng núi
Sáng 23/11/2017

No comments:

Post a Comment