Sunday, December 13, 2015

Đã từng...với tháng 12


Từng bao nhiêu mùa gió lạnh, từng bao nhiêu tay vịn vai người, từng bao nhiêu mùa đạn xối, nay mùa đông buốt trên môi mùa đông buốt trên da mồi

Từng bao nhiêu là hờn giận , từng bao nhiêu là chia phôi, từng bao nhiêu là nước mắt, nước mắt khô, nước mắt ướt môi.

Từng bao nhiêu là hoan hỉ, từng bao nhiêu những phỉnh phờ, từng bao nhiêu là chụp giựt, cuộc đời cần tiền hơn cần thơ


Từng bao nhiêu đoạn đường vắng, từng bao nhiêu con đường dài, từng bao nhiêu là chuyến đi, từng bao nhiêu ngày xa vắng, rồi về những đêm thấy mình mồ côi


Từng đã mũ cao áo dài, từng bao nhiêu là hội họp,từng theo đời mà tay vỗ, từng tung hô cười nói khơi khơi, những chuỗi ngày chập chờn đi như ma trơi

Từng đi về chiến trường cũ, từng đi với những là TUA, tua nào cũng như đi ngựa, ngựa nào cũng như ngựa hoang, chiến trường ai nhớ ai quên,chỉ thấy mỗi chuyến đi toàn bụi đỏ.

Từng đã là mình một thời, có lúc không là mình nữa, từng bon chen ngược chen xuôi, từng nghe thấy đồng đội cười, lúc mình thua cuộc trong lòng thành phố

Từng qua bao nhiêu là tháng chạp, từng uống nước suối Trường Sơn, nhập nhoè bia hơi Hà Nội, thấy mình vui hơn và may mắn hơn

Thì thôi đừng nói đã từng, chỉ là từng yêu như thế, chỉ là hèn thì không thể, chỉ là người lính mà thôi, văn thơ bao nhiêu cho đủ, những ngày từng sống với đồng đội tôi.

14/12/2015

No comments:

Post a Comment