Wednesday, December 9, 2015

Thu đi


Thu đã ở cuối trời em nhỉ
Và em cũng đi như nắng khuất chiều
Anh về lại phố vắng em nhặt lá
Tiếng guốc nào ngong ngóng gió xa xôi

Thu đi vắng một tóc dài ngoảnh lại
Phố bỗng dưng sáng miệng em cười
Lá sấu rụng chiều này nhiều thế
Ướt võ vàng hun hút áo sương rơi

Thu đã vắng em khiến mùa tít tắp
Bài hát dở dang hồ nước cũng bần thần
Con sóng nhỏ cứ xô về phía ấy
Em đi rồi thu vàng lại sau lưng

No comments:

Post a Comment