Những ngày này cứ man mác nỗi buồn. Hà Nội vào thu cũng bảng lảng buồn như thế.
Ngày 16/9 .
Sáng 16/9 bốn giờ sáng lên xe về Phú Thọ. Hà Nội vẫn ngủ , chả
mấy người thức, chỉ có những người nông dân ngoại thành đội sương gió chở
rau, chở hoa và đủ các thứ thực phẩm vào thành phố là lạnh lẽo đi ngược
chiều với mình . Biết đâu trong những người nông dân kia có những cựu chiến binh Quảng Trị ngày nào nay đã 60 tuổi vẫn cặm cụi lầm lũi mưu sinh?
Giờ này bốn mươi năm trước quân ta rút ra khỏi thành cổ bỏ lại sau
lưng tám mốt ngày máu và lửa. Bỏ lại sau lưng một địa đanh mà hồi ấy
chỉ thầm gọi nhau là cối xay. Sao lẩn thẩn đến thế ? Mà chả cứ gì tôi ,
Tralientay( Bao Ho) ở xa tít hút cũng lại viết về ngày này , chỉ báo chí
và lịch sử cố quên không muốn nhắc. Thôi thì họ không nhắc, người lính
ta nhắc lại với nhau vậy. Như anh em Sư đoàn 54 nhớ mà làm giỗ chung
ngày 23/6/1980 . Những người lính SV thành cổ không tụ họp vào ngày 16/9
lặng lẽ thắp nén nhang? Dẫu thế, tôi vẫn biết các bạn cũng vẫn nghĩ về
ngày hôm ấy , cái ngày mà nhìn qua Thạch Hãn ngậm ngùi còn những người
đồng đội không kịp qua sông.
Tôi người lính Tây Nguyên cũng
cứ nhớ mỗi năm ba ngày 12/13/14/ tháng Tư về trận 1015, mấy trăm đồng đội
không về . Nói như Cụ Khuất Duy Tiến hàng năm tới ngày ấy là tôi mất
ngủ, tôi có lỗi với hàng trăm gia đình đồng đội đồng chí …
Mấy hôm
đi gặp mặt đồng đội D76F304B trên Thái Nguyên, nhìn bao bạn mình một thời
oanh liệt ở Tây Nguyên mà giờ đây còn vất vả khốn khó cứ thấy buồn, cứ
thấy mình may mắn biết bao nhiêu .
Sớm nọ, đi ăn sáng gặp một ông
chuyên đưa rau thơm và hành tươi cho nhà hàng cũng sắn quần ngồi ăn cạnh
mình. Nhìn người đã quen lâu rồi mà hôm nay mới hỏi , thì ra cũng là
lính Tây Nguyên thời mình chỉ có khác đơn vị thôi . Ngoài 60 vẫn sáng
sáng thồ rau vào Hà Nội, hôm nào lãi lời một tí thì tự cho phép mình làm
bát phở chén rượu trắng rồi gần trưa cung cúc chạy về Chương Mỹ và hôm
sau lại thế . Nhìn người đồng đội Tây Nguyên sạm sụa vì sương gió bỗng
hiện về những ngày gian khổ chiến trường ngày xưa yêu thương nhau như
anh em ruột . Ngày ấy xa quá rồi . Những mảnh đời cũng khác nhau quá
rồi. Kí ức lính thì vẫn tươi nguyên . Kí ức cứ làm ta vui rồi ta lại
buồn .
16/9/2012
No comments:
Post a Comment