Đi khắp làng không còn thấy ruộng mạ
nữa. Bây giờ mạ gieo ở sân nhà, ở góc vườn, trên những cái khay nhựa. Đi cấy
thì đứng trên bờ ném ra ruộng. Xong, lên xe máy ù về.
Mùa xuân chỉ ở chỗ
hàng nhậu nơi quán hàng và tá lả. Những vườn mơ vườn mận kém thu nhập người ta
chặt hết đi lấy chỗ trồng keo. Những vườn keo xanh ngút. Cao vút và hoa thô sác
chả lấy gì làm thơm. Chỉ có con mương nước lạnh lẽo thì vẫn còn , thưa thớt mấy
người đàn bàn giặt chiếu giặt chăn đập cái gậy bùm bụp. Vài đứa trẻ ngồi đợi mẹ
giặt xong khiêng chăn chiếu về.
Làng rặt những đàn ông. Hỏi đứa em, sao
mà làng mình giờ ít phụ nữ thế? Chú em cười nửa miệng, xong cấy xong gặt là đàn
bà bồng biêng nhốc về Hà Nội làm Ô Sin. Hỏi, sao đến nỗi nào mà cả làng đi Ô
Sin? Chú em ngước lên nhìn vẻ ngạc nhiên. Ba sào ruộng thu hoạch 4 tạ lúa được
mấy tiền hả anh? Không bằng 1 tháng làm Ô Sin Hà Nội.
À thì ra vậy! Chả
phải vì đói mà làm Ô Sin. Đi làm Ô Sin để tăng năng suất nông nghiệp đấy thôi.
Cũng tốt cho làng ta. Nhưng phải cái về quê ít đàn bà buồn đáo để
4/1/2016
No comments:
Post a Comment