Friday, January 29, 2016

LẨN THẨN CHIỀU ĐÔNG

Chiều nay lạnh, đành đút tay vào túi
Tự mân mê ngón nọ đếm ngón kia
Ta đếm mãi luyện thức cho não bộ
Năm ngón này rồi lại đến ngón là năm

Đôi bàn tay bao lần hoan hỉ
Bao lần tay nọ vỗ tay kia
Năm ngón cứ đập vào năm ngón
Chả hiểu tự bao giờ người lại gọi hoan hô

Tay mẹ dắt tay con thời thơ ấu
Năm ngón mẹ chai níu lấy tay con
Những vết sần những lo toan yêu dấu
tay Mẹ cần cù chưa biết chỉ chỏ nhân gian

Mẹ dậy chúng con anh em như tay với chân
Mẹ chẳng nói …với dân như thầy giáo
Làm anh đừng chỉ tay năm ngón
Thương nhau đừng tay nọ chém tay kia

Năm ngón tay chẳng có ngón nào thừa
Sương muối bùn nâu cũng phủ đầy năm tháng
Mẹ bảo chẳng có ai nắm tay đến sáng
Ơi bàn tay cha mẹ của cần lao

Tết đến ngoài kia rét hại ở trên đầu
Lạnh đến nỗi chả hoan hô được nữa
Con lại đếm trong túi quần chiều về trên phố
Đếm mỗi lần năm ngón, đếm nhiều năm

27/1/2016

No comments:

Post a Comment