Friday, April 22, 2016

Rừng đá cũ ( viết về tấm ảnh BÌA )


Xe đổ chúng tôi xuống chiều chạng vạng
Đại bác nghe toang toác ở trên đầu
Bốn bề khói súng loang rừng thẳm
Chúng tôi nhìn nhau, đi đâu?

Người chỉ huy mặt bầm bụi đất 
Chỉ lên vách đá pháo vừa rơi
“Đêm nay vượt núi ra trận địa”
Suối lặng im đá núi dựng lên trời

Chúng tôi bám nhau chèo lên đá
Đêm buông lạnh đạn cối vai người
Đá sám và đêm đen sám
Suối lặng rồi chỉ thấy lính thở thôi

Chân bật máu đêm đen không nhìn thấy 
Chỉ thấy mùi nước mắt và mồ hôi
Tai ù đi bởi gió và đêm hun hút thổi 
Lửa rực trời bồn chồn thế bạn ơi

Chúng tôi chèo qua đá
Chúng tôi khiêng cối qua rừng
Chúng tôi không thể khóc vì mệt quá 
Chúng tôi chỉ muốn gọi mẹ ơi.

Cả trung đoàn đã đi qua đêm ấy
Đốt dây dép cao su khi tụt xuống vực sâu
Leo lét lửa đủ chúng tôi nhìn thấy
Mắt của nhau yêu thương đến nhường nào

Cả trung đoàn đi qua đêm ấy 
Kịp sáng mai chặn địch đánh Cheo reo
Đêm của chúng tôi chìm sâu vào lịch sử 
Đến bây giờ chúng tôi nhìn nhau

Nay trở lại rừng đá xưa lặng lẽ
Con suối mùa khô bướm trắng cứ rập rờn
Có một người lính già dẫn vợ
Đến ngồi dưới cây muỗm già cô đơn

 4/2015

 

No comments:

Post a Comment