Tuesday, October 3, 2017

BÀI THƠ VIẾT ĐÃ 40 NĂM VÀ TẤM ẢNH CHỤP MỚI 1 năm.


Tôi có người bạn cùng chăn trâu nhưng học sau tôi một lớp. Tôi vào đại học thì nó học lớp 10. Tốt nghiệp cấp 3 nó đi bộ đội. Hai năm sau tôi vào chiến trường gặp nó cùng đội hình sư đoàn, Nó ở tiểu đoàn 12,7 li còn tôi dưới bộ binh. Cứ chiến dịch thì gặp nhau. 
Mùa xuân năm 75 gặp nhau 3 lần.

Đêm 5/3 / 1975 hành quân đánh cắt đường 14 gặp nhau. Lệnh bí mật đến nỗi 2 thằng chỉ ôm nhau nói thầm. Nó bảo, con Vấn nhà bà Tí Hộị lấy chồng rồi mày ạ. 
Lần thứ 2. Một Tuần sau gặp nhau lúc hành quân gần đến đèo Hà Lan. Nó lại bảo, thằng Kha nhà bà Tào là thằng lấy con Vấn đấy. Mình nghĩ thầm chắc thằng này hồi còn ở nhà nó phải lòng con Vấn.

Lần thứ 3 vào trưa 14/3/75 Đánh Cư Pao xong chạy rút về Buôn Hồ. MÌnh mệt quá nằm rúc bụi cây rồi dậy vạch quần đái ra cỏ thấy có máu. Nó đi đến. Nó vứt cái bầu nòng 12,7 ra đất nằm uỵch cạnh mình. Nó lại kể chuyện làng. Nó bảo, thằng đéo nào mà chả đái ra máu. Tao vừa đái xong. Những máu là máu. Đ. mẹ nó ! hơn mười ngày nay không được ngủ ăn toàn muối rang giềng. Cả đại đội kiết lị ...lại chả đái ...có mà ỉa cũng ra máu.
Chia tay nhau. Từ ấy kéo tuốt đến Sài Gòn. Sáng 29/4 / 1975 tôi đánh Cầu Bông còn nó đánh Đồng Dù cùng với mũi e48. Chúng nó đưa 12 li 7 lên bắn cho mở cửa. Nó chết lúc 9 rưỡi sáng ( ấy là nghe bạn nó sau này ở cùng lên đội Văn Nghệ Sư Đoàn với mình kể lại)
Bố mẹ nó mất cả rồi, các em nó tứ tán , mộ nó vẫn ở An Nhơn Tây. 
Bài thơ tôi viết cho nó vào 1976 khi ấy tôi từ Hà nội quay vào đơn vị để lấy hồ sơ Đảng . Tôi ra thăm mộ nó ngoài rừng Cao su ở xã Tân An Hội. Nhìn mộ nó loe hoe cỏ và đầy những giun đùn. Tê tái.

Bài thơ Chép lại
NHỚ NHÂN NGÀY TRỞ LẠI SÀI GÒN
Trời đã vaò thu rồi Nhân ơi
Quê chúng mình sen sắp tàn đầm lại vắng
Những cơn nắng mùa hè khoác áo vàng ngày xưa 
Vội vàng vội vàng đi cùng dĩ vãng

Tôi đi lại những con đường 
Đất sỏi liếm mòn gót đời lam lũ
Bờ đê cỏ vẫn xanh rờn
Mùa thu về trông hoa râm hơn

Tôi trở lại mái trường
Nhà lá tường vôi bở lở
dấu vết đã qua yêu thương
in chân chúng mình tháng năm còn đó

Thắng năm cánh đồng mưa gió
Đời chúng mình nghèo yêu kiếp chăn trâu
Đời chúng mình nghèo yêu thương cho nhau
đời chúng mình nghèo ước mơ nho nhỏ

Trời nào xanh như trời quê ta
trời rộng hơn tầm tay với chúng ta
anh đi súng nặng vai đêm lẻ
Tôi đi buồn vương gieo theo xa

Để lại có ngày tôi gặp anh
kiếp lính lênh đênh tình sao buồn tênh
ôm nhau nhớ khoảng đời nắng gió
Súng nổ tàn canh trời cao nguyên mông mênh

KHoác nắng mùa hè trời Sài Gòn mây trôi nhanh
Ước mơ trở về súng nổ lúc Bình minh
Tôi òa khóc trên đường hoa phượng nở 
Gọi anh nức nở Đô thành

Tôi gói cho Nhân tròn mộ 
Tình yêu mơ ước cuộc đời 
nhớ nhau gọi mùa nắng đỏ 
Sài Gòn ơi Sài Gòn ơi

TRở về đi lại đường xưa 
Bước chân dẫm lên mây mơ
Còn đây lạnh lùng hoa trắng
tình xưa bàng hoàng trong thơ
26/9/2017

No comments:

Post a Comment