Sunday, October 22, 2017

Của Cha Mẹ để lại

Cha mẹ nghèo, lại ở một vùng quê nghèo nên anh em tôi có tuổi thơ gieo neo nhưng đẹp. Chưa bao giờ 8 anh em tôi buồn phiền vì vất vả đói khát. 
Bố mất năm 1997. năm 2004 Mẹ cũng ra đi. Bố Mẹ đi rồi tài sản để lại không có gì ngoài ngôi nhà lá 3 gian và mấy cái giường gỗ thường. Chú thì xin anh cả ba tấm phản đã mọt, chú xin bộ cối giã chuối giã sắn. Hai chú ở Hà Nội xin cái túi của bố vẫn đeo đi làm và cái áo bông của bố. Đồ đạc của mẹ mỗi cô con dâu xin một thứ mang về xuôi. Phần tôi con cả tôi mang hai cái ống nứa dại trên gác bếp đen nhánh bồ hóng xuống. Trong đó là tất cả giấy khai sinh của các con, học bạ, huân huy chương của bố mẹ và mấy bộ tranh tứ quý mà nhà tôi chỉ được treo vào dịp tết. Tôi trả hết giấy khai sinh của em nào cho em nấy rồi đem hai cái ống ấy về xuôi.
Tôi nhớ một lần vào năm 1967 khi dọn nhà chạy sơ tán máy bay Mỹ. Tôi hỏi bố: Có mang cái ống này đi không? Bố bảo:
- mang chứ, tất cả hồn vía nhà mình trong đấy. Tuổi ống ấy bằng tuổi con. 
- Sao lại bằng tuổi con?
- Khi đẻ con ra bố đi rừng chặt về cưa làm hai ống này cho giấy tờ vào đấy để lên gác bếp. Con đi học được giấy khen bố cũng cuốn cả vào trong đấy.

Đã hai lần dọn nhà ở Hà nội. Tôi cũng chả có của quí của độc gì mà trương lên gian giữa nhà như người khác. Chỉ có mấy thứ kỉ niệm một thời chiến đấu ở Tây nguyên, , cái địa bàn cái ống nhòm cái đèn bão xa xưa và hai ống nứa nhọ nhem bồ hóng của Bố
12/10/2014

No comments:

Post a Comment