Thursday, October 5, 2017

BẠN CŨ




Ngày ấy tôi đi chân đất đến trường. Lần đầu tiên thấy bạn bè nhìn tôi ngờ vực cũng tức. Rồi sau biết họ nhìn mình đi chân đất lại càng tức. Vào lớp 8 ( lớp 10 bây giừ) con gái đã phổng phao còn mình vẫn cóc cáy. Xóm trọ của chúng tôi đầy những bộ đội Trung quốc sang làm đường sắt và trực chiến tàu bay Mỹ. Có một nhóm 3 thằng xã Cường Thịnh nói tiếng Trung nhoay nhoách với người Trung quốc đâm nể. Trong số đó có một bạn tên Tùng. Nghe nói bố nó làm trong ban chỉ huy công trường 130 lại càng nể. Học với nhau chừng ba tháng thấy anh em tôi học cũng được mọi người bớt cười cợt chuyện chân đất chân chim. Chúng tôi ngày ngày đi về qua một cánh rừng đầy măng và đôi khi gặp cả những đàn hươu nhở nhơ gặm cỏ. Tùng trắng và nói nhẹ nhàng. Đặc biệt là không bao giờ nói tục. Nó đá bóng rất giỏi và biết đánh bóng bàn. 
Đã nhiều lần, chủ nhật anh em tôi không về nhà mà đi theo Tùng lên Cường Thịnh, nơi ấy họ đang xây dựng sân bay Yên bái. Chúng tôi đi vào rừng lấy rễ ăn trầu về bán . Mỗi chủ nhật cũng được 8 hào đến một đồng. Nhờ thế mà biết nhà Tùng. Bố mẹ nó rất thương chúng tôi vì đã phải đi rừng kiếm tiền ăn học. Trong món quà ông bà cho tôi có viên pha ra làm nước chấm . Tôi chỉ nhớ cái hộp đó đề chữ KoSky . và cứ gọi là viên cốt ki. Hồi ấy có cô bạn Tên HP học giỏi văn rất thích Tùng. Tùng bẽn lẽn sợ, cứ nhìn nhau là Tùng lắp bắp. Càng thế chúng tôi càng trêu già. Tùng cáu. 
Đầu năm 1968 khi sân bay hoàn thành bố mẹ Tùng về hà nội nhưng Tùng vẫn học nốt lớp 10 ở YB để đi đại học. NHững lá thư có địa chỉ B2 F39 khu TT kim Liên mà bọn tôi được xem của bố mẹ Tùng làm tôi nhớ mãi. Nhớ vì một cái tên lạ lẫm Hà nội mà chưa bao giờ mình được tới. Mùa hè năm 1969 chia táy nhau . Tôi nhận thư Tùng là đã nhập ngũ và huán luyện ở Ninh Bình rồi đi B. Hóa ra bạn có giấy báo đại học SP HN cùng với giấy báo nhập ngũ. Chúng tôi xa nhau từ đấy. Tôi viết thư cho Tùng qua địa chỉ anh Thanh là anh cả của Tùng làm ở nhà máy gỗ Cầu Đuống. Năm 1972 trên đường đi B hành quân qua Cầu Đuống tôi chạy vào cửa bảo về hỏi anh Thanh. Tôi chào anh và lên đường. Anh cho một bao thuốc Tam Đảo . 
Nửa thế kỉ trôi qua , vùn vụt những mưu sinh vật vã. Một ngày tôi đọc trên phây búc người bạn Vị Xuyên thấy nhắc cái tên Cường và B2 F39 Kim Liên tôi nhớ đến Tùng. THê là chỉ sau một ngày tôi nhận ra Cường là em bạn tôi. Tôi biết được Tùng đã nghỉ hưu từ năm 2005 sau khi dậy học ở TP HCM. Suốt đêm qua bao nhiêu hình ảnh từ hơn nửa thế kỉ trước hiện về. Tùng từng giúp đỡ anh em tôi lúc khốn khó. Bạn tôi giờ ở tận Nhà Bè TP HCM . Tôi mong ngày hội trường 3A cuối năm nay chúng tôi lại trở về YB nơi mà hơn nửa thế kỉ trước chúng tôi đã sống bên nhau.

( Tùng đứng bìa trái hàng trên cùng)

26/9/2017

No comments:

Post a Comment