Monday, May 2, 2016

Ba mươi tháng Tư ở Quê


Ba mươi tháng Tư này ta đi về quê
Dù chẳng sợ cá chết biển thưa người xuống tắm
Ta đi về với đồi chè xanh thắm 
Với đồng đội ta yêu

Nghèo vẫn nghèo nhưng cười cứ tươi 
Ôm đồng đội kể nhau nghe chuyện cũ
Chỉ thương những người vợ không còn trẻ 
Bẽn lẽn sau cánh cửa nhìn chồng

Tuổi sáu mươi chúng nó kể như không
Mày tao với những chén yêu chén nhớ
Rồi nước mắt lăn với chén thương bạn cũ
Rồi nụ cười chén này để cho con

Đứa nằm xuống cửa ngõ Sài Gòn
Đứa tức tưởi chết trong rừng Thốt nốt
Ba mươi tháng tư căng ngang tóc bạc
Trên đầu nhau thương bốn phía những hương hồn.

Tôi vắng mặt trong tùng tiệc liên hoan
Nén nhang đất nước mình tỏa thơm bờ cõi
Những người chết trước năm bẩy lăm thành hồn sông núi 
Đang dựng thành hải phận phía biển Đông

Chạm vào đâu cũng lên máu cha ông
Chả thể lấy một ngày mà vin làm lịch sử
Lịch sử ở phía máu sương tổ tiên đã đổ 
Bốn nghìn năm không hòa tộc Bắc phương

Ba mươi tháng tư này tôi trở lại quê hương
Những người bạn tôi vẫn lam vẫn lũ
Chả ai nhắc đến thằng “Ngụy” nào cả
Chỉ nhắc đến kẻ thù ngoại bang

Bữa cơm quê con cháu cũng liên hoan
Điềm tĩnh nói chuyện Trường Sa và Biên giới
Những đứa con sau ba mươi tháng tư rắn giỏi
Nghiến răng nhìn trời Bắc mây đen
2/5/2016

No comments:

Post a Comment