Saturday, January 20, 2018

ĐÊM TRÊN CAO ĐIỂM 1015


( gửi Mạnh Hải và Thế Tân)
Chúng tôi đã sắp bẩy mươi
Ai đánh bóng gì thân mình từng nhàu nhĩ
Đạn bom đói khát thời trẻ
Nhuốm vào yêu thương đời sau

Vợ con chả muốn chúng tôi đi vào rừng sâu
Cháu ngóng ông mỗi chiều buông thành phố
Chúng tôi đi về phía ngày xưa đạn nổ
Ở đó làm gì lợi ích nhóm nào đâu?

Xương cốt đồng đội dưới đất nâu
Đã xanh mòn mỏi vào rừng nguyên liệu giấy
Ôi những trang viết trắng tinh đời nay có máu chúng tôi ngày xưa ấy
Đêm Kon tum nghe tiếng khóc mẹ ơi hời

Đêm nay lên điểm cao
Đứng giữa cồn cào gió 
Tôi nhìn về DakTo êm lành quá
Trong đêm buốt hồn nghe tiếng thét xung phong

Ơi mùa khô Tây Nguyên
Bụi đỏ mù lên đêm thức dậy
Pô cô thổn thức chảy
Chảy vào nước mắt ứa ra

Bia đá nặng bao nhiêu cũng chẳng thể bằng ba lô ngày xưa
Tháng tư ấy khói bom đốt Ngọc Rinh Rua hừng hực
Chiều nay ở chân 1015 có ngọn khói đốt nương cháy ngược
Khói vào tim nhau

Giữa khuya mà nước mắt nghẹn ngào
Tiếng hô xung phong một sư đoàn chúng tôi nghe trời sáng
Chúng tôi tựa vào bia đá lạnh 
Bỗng hồn ấm gặp bạn bè tôi

đêm 14/12/2017 NTL

No comments:

Post a Comment