Lác đác rừng thông vàng lá
Mùa khô hôi hổi nắng ba zan
Mồ hôi lổ loang bụi đỏ
Chân trần lính già quắt queo.
Đứng ở nơi này nhìn sang nơi ấy
1015 ơi!
Vài cây số thôi mà đường vào chiến dịch
Nghẹn ngào ngày chia phôi
Họ gọi trận đia tôi là Den Ta
Chúng tôi nghe tù binh gọi bên anh Sạc li trấn ải
Họ hỏi sao các anh trẻ thế ?
Đã biết yêu gì chưa ?
Lúc chúng mình lên đây là mùa khô
Nước uống không có đủ
Thương binh cõng nhau về khát khô cổ
Suối Rờ cơi máu đỏ quân mình
BỐn mấy năm những cỏ cháy bập bùng
Đá cũng cháý bởi Na pan hủy diệt
Ở nơi tôi một không bốn chín
Nhìn sang anh thương lắm một không mười lăm
Ơi hai cái tên cao điểm cứ âm thầm
Lìm lịm trong vài trang sử lính
Chỉ có chúng tôi những người cựu chiến binh cuối đời thì tự tìm về nơi ấy
Nhìn nhau qua cao điểm linh hồn
CHúng tôi góp tiền xây bia mộ cho nhau
Đỉnh cao vẫn là đỉnh cao hoang vắng
Chỉ có lính và những người dân Gia Rai chở nhau lên núi
Ngân sách vẫn ở lòng người đổ máu năm xưa
Từ chân núi nhìn lên nắng lóa như sương mù
Những linh hồn trai tân bốn mấy năm chờ một ngày có lư hương trú ngụ
Đỉnh Ngọc Rinh Rua sáng nay ì ạch những con xe nức nở
Những ông già từng tiến đánh Sạc Li năm xưa
Những người lính già cõng bia lên non
Làm nơi trú ngụ cho lương tâm mình và đồng đội
Hoa lau bạc từ ngày chúng tôi nổ súng phá phòng tuyến tây Pô cô bây giờ vẫn thê
CHỉ có lòng người lính không bạc bẽo với nhau thôi
Ngày đi 1015 trở về
21/1/2018
No comments:
Post a Comment