Sunday, July 22, 2018

ĐI TÌM NGƯỜI DŨNG SĨ ĐÂM LÊ QUÊ THÁI BÌNH.


Khi soạn tài liệu để viết bản báo cáo thành tích anh hùng LLVTND cho đồng chí thượng tá Trần Ngọc Chung quê Thái bình tôi gặp lại gương mặt người dũng sĩ này. 
Lần thứ nhất lúc ấy là tháng 10 năm 1973 tôi được triệu tập lên tuyên huấn trung đoàn 64 (lúc ấy đang ở phía nam Thánh Giáo đường 19 đi Đức Cơ.) để viết một bài diễn ca về truyền thống trung đoàn cho cuộc đón nhận Huân chương của Trung đoàn năm ấy. Ngày ấy tôi viết trong bản diễn ca LỚN LÊN VỚI TRUNG ĐOÀN có đoạn :
…Ta tự hào đời có những mùa xuân 
Như sáu tám* ta tung hoành Quảng Trị ( *1968) 
Trung đoàn ơi anh hùng bao thế hệ 
Bùi Đức Hậu kiên cường máu giặc đỏ đường lê….
Ngày ấy tôi chỉ nghe các anh lính cũ kể về Bùi Đức Hậu còn tôi không biết mặt anh. Anh đã bị thương rồi về quê làm nông dân Thái Bình.
Cuốn sử Trung đoàn 64 , NXB QDND 12- 2005 trang 180 viết :
Đêm 27 tháng 1 năm 1968
…” Lợi dụng đêm tối, trời mưa rét, hai tiểu đoàn 7 và 8 xuất kích. Sau nhiều giờ luồn rừng lội suối , lúc 4 giờ sáng tiểu đoàn 7 vào vị trí tạm dừng và tổ chức nắm địch. Riêng tiểu đoàn 8 gặp khó khăn nên đến chậm. Sau khi trực tiếp bò vào trận địa địch , thấy chúng bỏ dở công sự đang đào trên đỉnh đồi, căng bạt nằm ngủ ngổn ngang dưới khe , canh gác sơ sài . Tiểu đoàn trưởng Trần Ngọc Chung nhận thấy đây là thời cơ rất tốt để diệt địch , nếu chờ tiểu đoàn 8 sẽ mất thời cơ. Hội ý chớp nhoáng với chính trị viên tiểu đoàn Nguyễn văn Đức , tiểu đoàn trưởng Chung ra lệnh cho các đại đội tiếp cận mục tiêu, triển khai đội hình tấn công. Đúng 5 giờ sáng ngày 27/1/1968 toàn tiểu đoàn nổ súng tiến công . Các loại hỏa lực B40, B41 , lựu đạn, thủ pháo ….đồng loạt đánh vào mục tiêu. Bị đánh bất ngờ nên quân Mỹ không kịp trở tay , bị chết phần lớn ngay từ lúc đầu. Bọn còn lại vội vơ súng chống cự liền bị các chiến sĩ tiểu đoàn 7 ào ào xông lên dùng Ak , lưỡi lê báng súng tiêu diệt. Trên hướng đại đội 3 chiến sĩ Bùi Đức Hậu tay giương tiểu liên lưỡi lê tuốt trần dẫn đầu đội hình lao vào quân Mỹ đâm gục nhiều tên, có tên mặc áo giáp nên Bùi Đức Hậu phải hạ thấp báng súng xoáy mạnh đường lê mới đâm thủng * ( * Lưỡi lê đó của Bùi Đức Hậu hiện nay được lưu giữ tại nhà truyền thống sư đoàn 320) . TRước sức tiến công dũng mãnh của ta hầu hết quân Mỹ ở điểm cao 105 bị tiêu diệt chỉ còn một số tên sống sót liều mạng chạy thoát quay súng bắn tứ tung. Sau 20 phút chiến đấu hơn 100 tên Mỹ phơi xác , âm mưu chốt điểm cao lập bàn đạp giải tỏa đường số 9 Quảng trị thất bại. Khi pháo địch bắn dồn dập vào điểm cao 105 thì tiểu đoàn 7 đã về đến vị trí an toàn.”

****
Bao nhiêu năm trôi qua. Những người lính cũ thời chống Mỹ ở trung đoàn tôi ai cũng biết chuyện dũng sĩ đâm lê cong cả lưỡi lê là Bùi Đức Hậu. Nhưng chả ai biết anh giờ ở đâu sống chết thế nào. Nhiều năm dò hỏi tôi được người ta kể lại trong một dịp họp mặt e64 ở số 4 Lý Nam Đế Hà nội vào năm 2006 anh có đến . Tôi cố hỏi mà những CCB Thái Bình cũng lắc đầu. Buồn thế. 
Hôm nay tôi viết bài này , để nếu có ai biết anh Bùi Đức Hậu dũng sĩ đâm lê ở trung đoàn 64 thì mách cho tôi biết. Nhất là những ccb Thái bình. Các anh ccb Thái bình phải tự hào về Bùi Đức Hậu người dũng sĩ oai hùng đánh Mỹ trên chiến trường Quảng Trị năm xưa.

NTL 6/2018

No comments:

Post a Comment