Sunday, July 22, 2018

Thoáng vui lại buồn rồi đấy

Thoáng vui lại buồn rồi đấy
Đời như một mớ bòng bong
Để người suốt ngày gỡ rối
Sợi nào rối cả hư không

Về hưu rồi không đồng chí
Không mũ cao chẳng áo dài
Hớp gió ngày xưa mà nhớ
Tuổi đạn bom lại đương trai

Chỉ thiêng liêng là con cháu
Dù biết con cháu bây giờ
Yêu ông bà hơn cha mẹ
Ông bà chiều hơn mẹ cha

Ôi bao nhiêu là phức tạp
Cái thuở lên ngựa xuống xe
Chả bằng một ngày vợ giận
Ông đi đâu mãi không về

Bao nhiêu là gay là cấn
Chỉ là một chút nhỏ nhoi
Dẫu làm bộ thượng bộ hạ
Cũng là gỡ rối mà thôi

Người gieo cho đời nhiều hạt
Thì gỡ rối nhiều mùa màng
Tôi lười mà không gỡ nổi
Vui buồn sớm tối lan man.

Ăn sáng 19.6.18

No comments:

Post a Comment