Thursday, September 15, 2016

Hồng không hột


Thằng Nhót ở gần nhà con Cún. Nhót hơn Cún những 5 tuổi nhưng bé lũn cũn. Năm thằng Nhót 13 tuổi đi học lớp 6 con Cún học lớp 1, tóc vàng như thổi lửa bị sém. Con Cún theo anh Nhót đi chăn trâu, nó cứ chạy cùn quằn theo sau anh Nhót. Thằng Nhót thì cưỡi trâu nghêu ngao hát điệu Con gà rừng.
Con gà rừng
Con gà rừng

Nó mới đâu trên nương/ nó mới đậu trên nương / kêu te te.
Con Cún gọi, anh ơi anh hát chầm chậm thôi em bắt chước. Nhót và Cún ngồi bẻ cọng lá sắn tết thành con gà chọi nhau. Con Cún thua khóc ti tỉ. Thằng Nhót dỗ dành. Cún đừng khóc để anh chui vào vườn nhà Khán Chí lấy hồng cho Cún. Con Cũn nín lặng, mắt nó long lanh. Anh Nhót ơi hồng nhà ông Khán là hồng không hột đấy. Mẹ em bảo thế.
Nhót bần thần. Ừ phải nhà ấy giàu có lắm. Hồng nhà ấy không có hột.
Con Cún ngước nhìn anh Nhót bảo, mẹ em bảo tiền không có một đồng lại còn đòi ăn hồng không hột là sao hả anh? Thằng Nhót im lặng.
Nhót chui vào vườn nhà ông Khán. Con Cún ngồi co rúm ngoài nương cọ. Nghe chó sủa rinh rom Cún lấy tàu lá cọ khô đắp lên người nằm khóc. Thằng Nhót chạy ra tay nó cầm hai quả hồng chín lựng, nó đưa cho Cún, con Cún hít hà. Ngon ơi là ngon anh Nhót ơi. Nó không có hột thật anh ạ. Ôi ra là hồng dấm anh ạ, không phải hồng ngâm.
Nhót ừ nếu là hồng ngâm mày ăn sao được. Cún ngước lên nhìn anh Nhót. Ôi giời ôi mồm anh toàn là máu kìa. Thằng Nhót nhai lá cỏ rác đắp vào mép. Ù ừ chó nhà ông Khán đuổi tao chui qua rào gai cọ nó cào rách mép. Cún bỏ không ăn hồng, nó đi hái những búp lá cỏ non cho anh Nhót nhai đắp thêm vào chỗ máu còn chảy.
Thằng Nhót đi bộ đội đúng vào cữ đói kém mất mùa năm Mậu Thân. Hôm tòng quân, con Cún cũng cùng cả lớp đánh trống cà rình đưa tiễn các anh đi bộ đội. Anh Nhót vẫy nó. Cún ơi ở nhà học cho giỏi Cún nhé. Anh Nhót cười, cái sẹo ở khóe miệng anh ấy kéo dài thật duyên.
Anh Nhót chết ở tận trong Tây Nguyên. Người ta báo tử anh ở sân kho hợp tác xã. Người ta úp cái thuyền đập lúa phủ vải lên làm mộ giả rồi truy điệu anh. Con Cún đang học cấp 3 đứng ôm cột nhà kho nước mắt cứ chảy theo thân cột.


Bốn mươi năm sau. Cún ở Hà Nội đi xe ô tô nhà về quê. Trời mùa thu, mùi rơm rạ thơm như cỏ mật. Con cháu ríu rít lạ lẫm quê ngoại với những đồi gò ao đầm nhôm nhoam xen kẽ. Bà Cún vào nghĩa trang xã nhà thắp hương. Bà đến mộ bia anh Nhót. Bà ngồi xuống và khóc. Anh ơi bao năm nay em không dám ăn hồng không hột dù em có rất nhiều tiền. Với anh với quê thì em vẫn là người ‘ tiền không có một đồng”
Bà ngồi mãi với anh Nhót. Gió sớm thật trong veo thật nhẹ. Bà nghe thấy tiếng hát …Bài hát ngày xưa
“ con gà rừng, con gà rừng, nó mới đậu trên nương, nó mới đậu trên nương. Kêu te te”

16/09/2016

No comments:

Post a Comment