Wednesday, December 7, 2016

BÀI THƠ VỀ " THÁNG CHIẾN BINH"




( Lại sắp tới ngày 22/12)
Sao cứ mỗi tháng chạp về là nhớ
Mỗi tháng là đầy thêm kí ức bạn bè
Bạn thương binh ở quê dần đi cả
Bạn thị thành đi xe buýt lơ ngơ

Năm trước nữa gặp nhau ồn ã
Hỏi thăm nhau nước mắt trụt trồi
Những trận đánh những là lửa khói
Trận đánh nào cũng có nước mắt rơi

Nước mắt trẻ trong veo nước mắt già đùng đục
Tiếng nấc ở trong tim tiếng hừng hực thằng người
Những tiếng nấc mẹ cha không bao giờ thấy
Chỉ những thằng lính chiến biết thôi

Sao ta nhớ tháng 12 đến thế
Miếng thịt " hăm hai" mong đến cháy cả lòng
Giờ ra ngõ đã ê hề thịt cá
Bạn ngã rồi cơm nắm kịp ăn không?

Lại chúc tụng lại mít tinh tay vỗ vỗ
Tháng 12 này xe ai đến nghĩa trang?
Thôi thì yếu. Lạnh đừng ra ngoài gió
Ngồi giở những lá thư mờ nước mắt chiến trường
Đừng vội nói chúng tôi ăn mày dĩ vãng
Dĩ vãng của chúng tôi là máu đất nước này
Tôi dậy con mình trong mỗi ngày khó nhọc
Bố con mình cũng chỉ kẻ ăn vay

Thơ với nhạc chứa làm sao cho đủ
Ân nghĩa nào để trả “tháng chiến binh”
Ai ăn mày ở đâu tôi chả biết
Dĩ vãng là xương là máu của chính mình

7/12/2016

No comments:

Post a Comment