Thursday, December 22, 2016

NHỚ RỪNG ( Nguyễn Đình Luân )

Trong buổi ra mắt Rừng đói có một người bạn lính SV chiến đấu ở chiến trường B2 lặng lẽ ngồi cuối hội trường lau nước mắt nghẹn ngào. Vì thời gian kéo dài rồi nên BTC không thể đáp ứng nhiều ý kiến phát biểu hơn nữa. Lúc liên hoan bạn ấy dúi vào tay tôi tờ giấy ghi bài thơ bạn viết. Tôi trân trọng giới thiệu lên trang face của tôi để bạn lính cùng đọc và cám ơn vợ chồng bạn đã đến dự . 
Bạn tôi là Nguyễn Đình Luân- Tiến sĩ Triết học ( Nguyên SV SP Hà Nnội đi bộ đội trở về TN ĐH SP rồi đi học cùng tôi ở TGTW) 
Vợ của bạn là Tiến sĩ Lê Trung Nguyệt - người có tham luận về Rừng đói ;

Vợ chồng Luân Thư cám ơn vợ chồng Luân Nguyệt
********************
Dưới đây là bài thơ của bạn Nguyễn Đình Luân
NHỚ RỪNG

Bao năm rồi vẫn nhớ về rừng
Rừng sốt rét , rừng đầm mưa cánh võng
Rừng chở che bao nấm mồ đồng đội 
Hôm nay về " Rừng đói" với bạn tôi


Nhớ xót xa ngày ấy xa xôi
Đói quặn lòng, tay run đào củ chụp
Ra chân núi Bà Đen trộm sắn
Gặp pháo bầy chạy ngã sắn đè lưng


Bốn tháng trời ăn đậu xanh không cơm
Bụng réo ruột sôi chân đi không vững nữa
Nhưng bọn mình đâu có nhiều con chữ
Nhiều thời gian để viết rừng ơi !


Hết mùa khô rồi lại mùa mưa
Lịch sử dẫu quên thì chúng mình vẫn nhớ
Sốt rét nhiều nghẹn ngào nức nở
Nhớ thắt lòng ngày bạn Khoái ra đi...


Và Lịch nữa còn đây người vợ trẻ
Trao vội yêu thương đêm lạnh giữa đồi
Anh không về để lại đá vọng phu
Thương bao phận gái quê ngóng đợi


Bao bạn bè nằm lại những nơi xa vời vợi 
Kính mời các anh hôm nay về tụ hội
Nâng chén rượu ngô và khúc sắn bùi 
Nhớ một thời RỪNG ĐÓI đồng đội ơi


Hà Nội 20/12 / 2016 
Nguyễn Đình Luân

No comments:

Post a Comment