Tuesday, December 27, 2016

ĐƯỜNG VỀ QUÊ

Chỉ có một con đường là không thể quên
Là con đường cuối năm về với mẹ
Tết ở nơi có tiên có tổ
Con đường như nâng chân kẻ xa về



Ngày ấy có đường nhưng thiếu xe
Kẻ hành hương vạ vật bến ga tàu hỏa
Đùm nhau đêm lạnh giá
Lên tàu rồi chúc tết kẻ sân ga…



Bao nhiêu chặng đường tôi qua
Bao nhiêu mảnh đời khốn khó
Thành bạn bè tri kỉ
Từ những chuyến tàu về tết dưới đạn bom
Nay tôi tìm trong đô thị sáng choang
Mờ mẫm chuyện xưa như cổ tích
Ôi cái giá nhân tâm Đảng cho tôi đích thực
Nay hóa thờ ơ trong mỗi tết xuân về


Con đường chúng tôi đi
Từ quê ra phố
Từ mái lá nghèo đến giảng đường trí tuệ
Biết đi mà ngao ngán đường về

Xin ngàn lần tiên tổ chở che
càng thế hệ sau càng quên nhanh đời trước
Cúng lễ hội hè thì nhiều không tả được
Quên chuyện nhà nhớ lễ hội tận Âu châu

Tôi về quê qua núi đền Hùng
Cháu con quên ngày giỗ tổ
Chúng nó nhớ giáng sinh hỉ hoan cùng cha giàu mẹ trẻ
Nhưng không biết ngày mùng mười tháng ba

Ôi đớn đau hương khói giữa mùa màng
Quê nghèo chỉ biết thắp hương nơi bờ sôi ruộng mật
Những cuộc khai trương công trình tất bật
Tiếng trống múa Lân lay lắt nén hương còi
Con đường về quê ơi
Bao khốn khó hiện lên trong thương trong nhớ
Người ta đi về nơi sinh tổ tiên mình sao ít thế
Họ đi sang Sing sang Thái, Mã cả rồi.

28/12/2016

No comments:

Post a Comment