Sunday, April 7, 2019

Mộc Miên


Tôi có một bài thơ viết về Đồng Văn lâu rồi. Lỡ hẹn mãi . Mấy năm nay vì sức khỏe không còn tốt nữa khiến ngồi nhà nhớ da diết. Nói Đồng Văn cho nó vẻ văn học thôi thực ra tôi mê Mèo Vạc vì cái sù sì hiểm trở của nó. Tôi mê những bông hoa đào Mèo vạc to như cái hoa tai gái Mèo. Những cái hoa tai như làm bằng băng tuyết ánh hồng như máu trong sương. Các bạn của tôi, các bạn có đi nhiều lần trên đèo Mã Pì Lèng mà chưa một lần bạn rẽ xuống sông Nho Quế rồi ngược đường lên Bản Phùng. Bạn chưa từng dọc theo sông vào tháng 3 để nhìn hoa gạo nở đỏ oi theo dòng xuôi về tận cuối sông để nhập vào sông Gâm bạn chưa thể hiểu hoa Mộc Miên, thứ hoa cánh buồm màu máu. Ngày xa xưa đôi trai gái yêu nhau tha thiết ở trên cao nguyên đá. Đêm đêm họ thổi khèn cho nhau nghe cho đến khi đá lên mồ hôi lạnh ngắt mới trở về nhà. Cao nguyên đá năm ấy khô hạn vô cùng . Bao nhiêu thú nuôi và người chết vì khát nước. Cả một vùng hạ giới đá xám bốc hơi nghi ngút. Chàng trai nói với người yêu, anh sẽ lên giời xin giời mưa xuống cứu lấy nhân gian. Cô gái biết rằng người yêu một đi sẽ không trở lại nhưng vì để tồn sinh dân lành nên họ đành xa nhau . Ngày chia tay đôi trai gái đứng trên đỉnh đèo Mã Pì lèng . Họ ôm nhau và mỗi người cắn vào ngực người yêu rồi nuốt lấy dòng máu người mình yêu dấu rồi chia tay. Sau bao nhiêu khó nhọc chàng trai lên đến thiên đình. Ngọc Hoàng xúc động vì tấm lòng chàng trai mà làm mưa cho cao nguyên đá. NHưng cũng từ đó chàng trai được giữ lại trên Thiên đình làm thần mưa . Nỗi nhớ người yêu khiến chàng trai mỗi lần vén mây nhìn xuống hạ giới là khóc. Nước mắt chàng rớt xuống thung lũng chân Mã pì lèng làm thành những cái cây có gai mọc cao to bên dòng sông hun hút. Kì lạ thay thứ cây gai xù xì đó mọc ra những bông hoa đỏ như máu . Mỗi cánh hoa như một cánh buồm nhỏ . Môt thứ cây thô thiển mà có một loài hoa mềm mại quyến rũ như vậy nên mang cái tên Mộc Miên
Con sông chảy đến đâu đôi bờ nó lại mọc thứ cây này. Càng về phía nam nó càng to và hoa nó nở đúng vào dịp tháng ba . Tháng ba là tháng giáp hạt và cứ tháng ấy dân lành chỉ nghĩ sắp có gạo mới mà lòng khấp khởi mừng vui. NHìn hoa là nghĩ sắp có gạo mới nên hoa này mang tên hoa Gạo. Cây Gạo cứ mọc ven đê , ven ngòi ven suối và hiên ngang với nắng gió dù lá ít hơn hoa và thân cây mốc thếch.
Con sông từ cao nguyên đá phía bắc không chịu dừng ở miền xuôi . Nó chảy tiếp len lỏi qua cả dãy Trường sơn vào cao nguyên miền trung. Ở đây, sông lại gặp những người H” mông nhưng khác chi của mình đang sinh sống. Thế là những cây Mộc Miên không chỉ mọc ở ven sông nữa mà được người Êđê, Bah Na , Gia Rai mang về trồng ngay ở đầu bản mình. Họ tin rằng chỉ có cây Pơ Lang to cao như thế thì người con gái mới trèo lên để nhìn thấy người yêu mình ở trên trời. 
Lúc trẻ trai, tôi dâng trọn những năm đẹp nhất của đời mình cho Trường sơn. Thứ hoa tôi thích nhất là Pơ Lang. Cây pơ lang cứ đứng ở đầu bản như thể một chòi canh của dân làng Tây Nguyên. Mãi rồi tôi mới hiểu thì ra đấy là nơi những cô gái trong làng trèo lên ngọn cây cao vút đầy gai sắc để nhìn người yêu . Ôi thì ra tình yêu đẹp bao giờ cũng chông gai đến vậy. 
CÓ lẽ , nói đến Pơ lang tôi phải quay trở về ngọn nguồn sông Nho Quế và cái tên Mộc Miên . Tháng này dòng sông Nho Quế xanh ngắt soi bóng hàng trăm hàng ngàn cây Mộc Miên hai sườn núi cheo leo hun hút . Ngắm hoa rừng mộc miên ven hẻm sâu Tu Sản kì thú và thăm thẳm từ hồng hoang mà hiển hiện ngay bây giờ. Nếu bạn lên Mèo Vạc rồi sang qua sông đi lên bản Phùng bạn sẽ gặp cả sườn núi rưng rưng đỏ Mộc miên bạn nhé

NTL tháng 3/2019

No comments:

Post a Comment