Sunday, April 7, 2019

NĂM HỢI NÓI CHUYỆN LƠN.

Lợn là Hợi nên chuyện lợn gọi là chuyện hợi
Hợi 1 :
Ngày 14/1/1975 Sư đoàn 320 hành quân rời Gia Lai đi về phía nam. Thực ra, Chúng tôi không biết đi mục tiêu hành quân cũng như hướng hành quân khi nhận lệnh xuất phát. Chỉ biết đi là đi. Nắng lên, lính thấy mắt trời bên má trái. Thôi , thế là đi sâu vào hướng Nam rồi. 
NHững năm 72, 73, 74 ở Sư đoàn tôi đều có bộ phận tăng gia dưới đại đội. Họ gôm những chiến sĩ yếu đau bệnh tật hoặc thương binh về đó mà trồng rau nuôi lợn. Hồi đó tôi thích cái kiềng tăng gia lắm. Vì mỗi lần ra đó là như về hậu phương. Đợt hành quân này thì chả ai thích cái anh tăng gia. Lí do rất đơn giản , là lính phải mang theo những sản phẩm tăng gia. Là rau khô, là sắn khô và lợn. Tiểu đội tôi phải mang một con lợn chừng 12 kí. Tôi phân công lần lượt mỗi ngày một thằng đeo lợn. Ngày đầu thằng Tuân nguười Thanh Ba đeo. Nó nhờ một thằng bạn cùng Thanh Ba tên là Thuần Vác hộ khẩu súng còn nó quấn ni lông quanh cái rọ lợn đeo trước ngực. Nó bảo ba lô đằng sau 20 kí con lợn đàng trước 12 kí vậy là cân bằng. Nghe có lí. Đi nửa buổi mùi lợn sộc lên mũi, cái rọ lợn lại bị động đậy khiến nó lúc đầu còn ủn ỉn sau đó thì kêu éc éc. Nắng lên mùi lợn không chịu được nữa Tuân phải đổi hướng cho lợn lên nóc ba lô gò lưng lên dốc. Ngày hôm sau đến lượt thằng NHớn Thái Bình. Thằng này lót ni lông nửa rọ thôi và đeo lên nóc ba lô. Nó bảo để thoáng thế cho lợn đỡ nóng đỡ kêu. NHưng không may cho Nhớn. Vì hành quân mệt với lại chả có cơm thừa mà cho lợn. Chúng nó vê nửa miếng lương khô hòa nước cho lợn uống cả đêm . He he . Sáng sau con lợn đái réo rắt, và nước đái dột xuống ướt hết ba lô. Tối hôm ấy nằm trên võng tôi nghe nó lèm bèm rất lâu. Đ. Mẹ lợn . Đ mẹ lơn.

Hợi 2 :
Năm 1989 nhà bạn tôi tên là Dinh Ngoc cũng là lính 320 được phân nhà tầng 4 ở Nam Đồng. Nhà bé tí nhưng cũng có công trình phụ riêng. Cũng bé tí teo. Cái quí nhất của nhà bạn là có cái cửa sổ ở bếp . Một hôm nó goi tôi, lúc ấy tôi đang làm quản đốc một phân xưởng Cơ Khí đến nhà mà rằng. Mày đo rồi tính làm cho tao cái chuồng lợn treo ngoài cửa sổ . Tôi về cho công nhân hàn một cái chuồng treo conson về phía sau bếp có miếng ton che mái hẳn hoi. Thế là nó nuôi lợn trên không trung. Vài tháng sau nó bảo, bán lợn rồi. Hỏi , được mấy chục kí. Nó buồn rầu. Mịa cha nó , thiên hạ ghen ăn tức ở hay sao mà họ chê là phân thối , lợn kêu . Tao bán vội có hơn ba mươi kí. Tiệc hùi hùi , Mịa kiếp nó đang lớn. Một lúc sau nó cười như mếu. Công nhận nó đái rớt xuống dưới thật, khai éo chịu được. Hai thằng nhìn nhau rồi cùng cười he he .
5/2/2019 

No comments:

Post a Comment