Sunday, March 27, 2016

Cơm ở Viện


Tháng 7 năm 1973 sốt quá phải đi viện. Từ dẫy Chư Rông Rang Tây Po Lei Ku ra Đức Cơ chỉ chừng 25 cây số mà đi mất hai ngày. Bò lê lết, ngày đầu tiên về đến rừng mít Thánh Giáo. Ngủ lại đấy, ở trạm thông tin sớm hôm sau đi tiếp. Ra viện D24, gặp khối thằng cùng tiểu đoàn ngoài Bắc cũng đang gật gù ở đó. Người đầu tiên mình gặp là B phó Trần Nhật Tăng ở C1. Hắn sốt dã man, mọi người tưởng hắn chết đến nơi. Thế mà hắn sống. Bác sĩ bảo thằng này rồi sống dai đây. Nó sống dai thật, ba năm sau đánh Đồng Dù nó là Đại đội trưởng mở cửa nổi tiếng dũng cảm, bây giờ nghe đâu sống ở Lào Cai. 
Lán 5 thằng thì 3 thằng E 48, một thằng D 16 lính 12,7 và mình. Đói và sốt song hành. Hai thằng 48 bị thương nằm bắt kiến, còn 3 thằng sốt rét đều phải đội mưa vào rừng vào nương kiếm ăn. Kiếm được cái gì lụi hụi nấu. Thôi thì măng tre, quả mít xanh hay tươm tươm thì ôm rau khoai lang về nấu cả dây cả rễ, ình hình vẫn đói nên bàn nhau, 5 thằng báo 4 xuất cơm và một xuất cháy. Báo cháy thì anh nuôi họ vét cháy cho thêm nên chia nhau ăn cho no. Dần dà các lán khác cũng báo cháy thế là cháy cũng cũng không còn. Trong ba lô có cái gì mang đi đổi tất. Lúc đi viện thì ba lô còn căng. Lúc ra viện về đơn vị chiến đấu ba lô sẹp lép.
Trưa nay vợ và con trai mang cơm vào ngồi ăn với mình. Thịt gà ăn thì mắc răng, ăn miếng cá rán như ăn phải miếng bánh mì cháy. Chả muốn ăn gì. Bỗng nhớ nằm viện D24 ngày xưa, thế là ăn cố hết bát canh vợ con nấu. Ngoài trời loe nắng. Tháng ba Hà Nội hâm hấp dở hơi thế.
26/3/2016

No comments:

Post a Comment