Monday, March 7, 2016

Mùng 8 tháng 3 cho mình


Sáng em lại đi rồi
Hoa cũng không kịp ngắm
Đưa cháu nội đến lớp
Rồi về ngoại giỗ cô

Trời mưa phùn dấm dứt
Người và hoa chật đường
Ôi cái ngày xe đạp
lủng lẳng treo cạp lồng

Ôi cái ngày mưa rét
Hồ tây mờ khói sương
Tám tháng ba ngày ấy
Bông Thược Dược thật thương

Bao nhiêu là tháng ba
Suốt chiều dài khốn khó
Cứ đến ngày mồng tám
Thiếu hoa cũng cười xoà

Rồi đến ngày con lớn
Thì mình đã da mồi
Con cháu đua nhau chúc
Tám tháng ba, bà ơi

Ơi cái con số Tám
Lòng vòng như số Ba
Khổ bây giờ rồi sướng
Rồi lại khổ thôi mà

Sao lại là một nửa ?
Ngày này của cả anh
Em đợi chờ hớn hở
Anh ra vào băn khoăn

Con cháu đi vắng hết
Lọ hoa buồn giữa bàn
Một mình anh ngồi viết
Thơ như là thở than

8/3/2016

No comments:

Post a Comment