Friday, March 18, 2016

Tháng ba ngày tám


Lúc bé, cứ nghe mẹ ca cẩm tháng ba ngày tám đến nơi rồi. Lo cho con miếng ăn thế nào đây? Dần dần thì hiểu tháng ba là hết gạo, cữ ấy sắn khoai đều chưa có nhà tôi chỉ ăn măng và rau rừng . Ăn cố cho chặt bụng mà theo công điểm Hợp Tác Xã. Măng tháng này là măng vầu cả đắng lẫn măng ngọt. Từ bé tôi ăn măng đắng nên quen. Đến già vẫn thích măng đắng. Có đận học cấp 3 đi ở trọ. Rau thì kiếm ở bờ suối. Những là rau Dớn, rau Rệu, rau Sam, rau Sếu. Tháng ba trời vẫn rét. Học về muộn nấu nồi măng rồi hái ngải cứu luộc chấm muối. Ngải đắng măng đắng ăn rồi đêm cả mấy anh em tôi ai cũng mất giọng nói khều khào. 

Nửa thế kỉ trôi qua, măng đắng thành ra hiếm. Ngải cứu thì Hà Nội nhiều nhưng không giống ngải cứu quê tôi. Đầu tuần rồi, 6 giờ sáng có điện thoại. Ra là chú em thứ tư gọi. “ anh xuống nhà đi em mang cho anh mươi ngọn măng đắng Sơn La”. Ồi tốt quá tốt quá. Xách túi măng nhìn em quay đầu xe đi làm trong sương mù. Đường Hà Nội vẫn vắng. 
Cuối tuần thấy chú em thứ 5 gọi, anh ở nhà em lên nhé. Ừ lên đây tao cũng đang nhớ chúng mày. Em lên xách cho anh một túi ngải cứu non mỡn. Nó bảo, anh luộc cái ngải này ăn cho sướng anh ạ.


Hai bữa nay, sào măng đắng và luộc ngải cứu. Ngồi ăn thấy mẹ lại hiện về. Mẹ bảo, tháng ba ngày tám Hà Nội cũng đói kém thế ư con?
Hình ảnh : Măng và rau của 2 chú

14/3/2016

No comments:

Post a Comment