Ngày đầu tiên vào lính
Chân lúng túng ngập ngừng
Dép đúc cười tưng tửng
Chào những chàng tân binh
Nào chân chú lội bùn
Móng vàng như cua ốc
Nào bàn chân lên rừng
Cựa căng từng dây dép
Lũ học trò chân trắng
Lủng lắng những vết lằn
Rồi quen ngay tức khắc
Dép đúc rất chóng thân
Có bao điều lính dấu
Có bao điều lính buồn
Có bao điều trăn trở
Dép đúc đều không quên
Có những đêm ngập ngừng
Kê dép ngồi tâm sự
Đêm như là mầm trổ
Dép đúc cũng bồi hồi
Đêm hành quân mưa rơi
Trật trồi chân lính trẻ
Lính cũng thương dép thế
Võng đu rừng chơi vơi
Bao năm trong lửa đạn
Dép dính liền với người
Dép biết nhiều nước mắt
Lính khóc vì nhau thôi
Người lính ngày vào lính
Là có dép ngay rồi
Phút hi sinh còn dép
Vẫn bên mình lính thôi
Bây giờ ngày nhập ngũ
Bao kỉ niệm hội hè
Họ hàng nhà dép đúc
Sao thấy mình buồn ghê
No comments:
Post a Comment