Ngẫm đời chỉ một lời ru
Ru con ngủ ru tình xa đợi chờ
Ru hồn chinh phụ mịt mù
Ru người xưa nhớ con đò bến sông
Ru cho hung hãn mềm lòng
Ru đừng mộng mị quên đường mưu sinh
Ru từ tiếng trống sân đình
Lời ru nước mắt cũng thành mồ hôi
Khúc ru nào có trầu vôi
Khúc nào của mẹ khúc người tri âm
Lời ru có từ ngàn năm
Mà nghe như chỉ thì thầm đâu đây
Ru như tỉnh ru như ngây
Ru thời điện tử có say bao giờ
Bao giờ lại đến ngày xưa
Để nghe em gọi đi về xa xăm
Tôi xa quê mấy chục năm
Tiếng ru quanh quẩn tre làng nhà tôi
Một thời súng đạn quanh người
Lời ru vực bước một thời Trường Sơn
Trường Sơn đá núi cũng mòn
Thế mà tôi vẫn chưa tròn lời ru
No comments:
Post a Comment