Chỉ có con tàu xưa là không cũ
Tiếng còi xưa là dĩ vãng mất rồi
Mà dĩ vãng không mới lên được nữa
Tôi nhìn làng cứ ngược lại xa xôi
Con đê đã bao lần bị vỡ
Làng bao lần chìm nước ngấu phù sa
Trong eo óc than trời mùa lũ
Tưởng rất gần mà đã thật là xa
Đồng còng lưng gánh mùa màng thất bát
Chân mẹ tôi mang bùn lấm về nhà
Nay mộ mẹ con ốp từng phiến đá
Khói hương nào xanh mặt ruộng ngày mưa ?
Chỉ dĩ vãng chẳng mới lên được nữa
Mồ mả tổ tiên cơi nới biết mấy lần
Con tàu vẫn mỗi ngày qua lầm lũi
Tiếng còi tàu như con gọi mẹ ơi
No comments:
Post a Comment