Tuesday, March 2, 2021

Cô đơn

Cô đơn
Ta xếp mãi ngăn nhỏ ngăn to vui buồn xưa nay mà không thể nào rành rẽ thứ tự trước sau kí ức chen chân đứng ngồi trong thăm thẳm nhớ.
Chi có một nỗi rất riêng rất thật rất bình thường đó là nỗi cô đơn sau mỗi thăng trầm thành công hay là tan hoang vì thời gian luôn tàn phá.
Có tiếng con mọt kêu từ đám giấy viết mực đã mờ từ nửa thế kỉ run run nhoi nhói vào mộng mị hôm nay tràn giọt mồ hôi mùi rất chi là trẻ.
Ta nghe có cả tiếng hú còi xe ưu tiên ngoài đường lúc kẹt xe bất lực hệt như ngày xưa đồng đội gục xuống bờ suối cơn sốt rừng không thể sang bờ bên kía.
Trong một buổi pháo kích chặn đường mà những bàn chân dính vào nhau dính vào ba lô trong đó có lá thư của em đi suốt mùa khô mới tới
Không biết xếp kí ức buồn xuống dưới hay lên trên những chộp dựt thời mở cửa hợp đồng đầy những lèo lá ai cũng biết mà chả ai dám nói.
Không biết làm sao tách bạch cơm áo vợ con bên trái hay bên phải những lí luận được trau dồi và những tác phẩm mà ta đã lượm về từ bao năm tháng.
Những rối rắm bạn thân bạn sơ bạn làm ăn anh em họ mạc đồng chí xa gần và cả những đố kị bon chen trong một thế giới đang giần sàng cho thành phẳng
Ta gọi đó là cô đơn .
16/12/2020

No comments:

Post a Comment