Tuesday, September 3, 2019

VỀ QUÊ ĂN TẾT


Mưa ướt loáng triền ngô xanh bãi
Đồng cong eo người thợ cấy muộn màng
Tôi dắt con lội bùn về ăn tết
Chiều cuối năm đò sang bến vội vàng

Cây mận còn chút hoa sót lại
Trong nõn xanh lách chách tiếng chào mào
Vạt rau diếp lấm chân đôi chim nhỏ
Khói nhà quê cay mũi tiếng ai chào.

Bố đã khuất vắng hoe lối ngõ
Mẹ quấn khăn tùm hụp đứng trong hè
mưa trắng tóc đàn con chiều quê cũ
Bố ơi ba mươi tết con về

Câu đối cũ nhạt mờ thân cột
Lịch năm nào che liếp bụi bờ treo
Bố lặng lẽ nhìn con bày quà tết
Rượu , mứt con mang cả nước mắt nghẹn ngào

Con lại đứng chỗ ngày xưa bố đứng
Bày lên mâm ngũ quả vườn nhà
Trong nhang khói nhẹ nhàng nghe bố nói
Các con phải thương nhau, các cháu phải thương bà

Con nắm đôi bàn tay của mẹ
Mà mỗi lời mừng tuổi, mỗi lo thêm
Cứ mỗi tết má mẹ càng nhăn nhúm
Thưa bớt lời ru của mẹ bên thềm

Ngồi luộc bánh nhìn lưng còng của mẹ
Nhớ ngày xưa phiên chợ tết mẹ về
Mẹ dấu tình thương vào đôi môi tím
tay chia quà trong gió lạnh tái tê

Chúng con đi mọi miền đất nước
chưa hiểu lòng sâu thẳm bánh chưng reo
Chưa thấu hết nỗi dịu dàng ấm áp
Đêm ba mươi bếp lửa quê nghèo

Con ao ước còn nhiều tết nữa
Chúng con về có mẹ với quê hương
Con sợ lắm một ngày nào mất mẹ
Tết sẽ hút xa ở cuối con đường
Tết năm Nhâm Ngọ .

No comments:

Post a Comment