Friday, April 3, 2015

Chiều Sơn Dương


Nắng tàn sau kẽ lá
Rừng phách vàng như mơ
Chúng mình không còn trẻ
Cùng đi về ngày xưa

Lá vàng bay nhiều quá
Rắc mật trên tóc em
Nghe đâu đây  lốc cốc
Mõ trâu về cô thôn

Nơi này xa xôi thế
Dấu người như hồng hoang
Mà nay sao gần lại
Vì có anh ở bên 

Ta về qua sông Đáy
Chạy dọc triền sông Lô
Ngô non rừng thấp thoáng
Em ngoái tìm Bình Ca

Có một chiều xào xạc
Lá vàng rơi thật nhiều
Có một chiều thổn thức
Hệt như mình mới yêu

.19/4



No comments:

Post a Comment