(Viết tặng những bạn tôi nằm lại trên Tây Nguyên)
Tháng Tư nắng năm nào cũng thế
Hoa loa kèn bung sắc phố chuyến xe về
Em đứng đợi người em yêu chiều ngõ
Tôi thẫn thờ gõ gót với mình tôi
Sao kí ức cứ thơm màu của gió
Mùi hoa sao đêm ấy nưng nức buồn?
Mùi hoa sao đêm ấy nưng nức buồn?
Gió nhủ chúng tôi mở phanh lồng ngực trẻ
Tiếng súng dồn sao lấp lánh cao nguyên
Thờ thẫn ngắm những xe loa kèn nở
Trắng tinh khôi như hoa rẫy Cà phê
Tôi như thấy đồng đội tôi đang gọi
Tiếng nghẹn ngào đêm ấy đánh Ban
Mê
Những mồ lính hoa cà phê thơm nức nở
Chiều hành quân khảm sẫm tiếng tắc
kè
Bốn mươi năm sau rượu A ma kông mặt đỏ
Bỗng giật mình hoa trắng bạn ngày đi
Loa kèn ơi muốn hát điều chi
Thanh âm như tiếng kèn xưa nhức nhối
Tiếng của rừng của đêm của núi
Những chùm hoa Cà phê trắng xoắn
những lời thề
Gió bạc đầu chiều của tháng tư
Nơi tôi nhớ bạn tôi lại là chiều hưng hức nóng
Hoa tháng Tư thành phố này gửi tặng
Ai sẽ là người nhận được tháng tư ơi!
Sáng 13/4/2015
No comments:
Post a Comment