Wednesday, June 17, 2015

LẪN LỘN


( Viết gửi bạn lính của tôi)



Ông “Tài 6971” ơi. Hai hôm nay bị đau cái bả vai, đánh gió xì xụp mãi nên ở nhà giở quân sử ra ngoay ngoáy. Lại được ông tán vào nên kí ức về chợ Bưởi, kí ức những ngày nằm gầm chạn ùa về. Thế là viết tiếp chuyện chợ Bưởi với ông. Viết rồi thấy khoai khoái đọc lại. Đọc để nhớ cái dốc bụi mù ngày nắng, trơn tuột ngày mưa. Nhớ hàng kem mậu dịch, nhớ hàng chục các mẹ nạ dòng làm nghề phe tem phiếu ở gốc đề cổng chợ. Rồi nhớ đến cả cái thằng rồ Cổ Nhuế cao lêu nghêu mà tôi và ông cùng nhắc đến. Đọc cười một mình thì đúng lúc vợ bước vào. 
- Gớm cháu thì chả rửa ráy cho nó, buông bát là vi tính là tinh ví … 
Tôi bảo : này em, anh đọc cho mà nghe chuyện chợ Bưởi. Vợ tôi im phắt. Vì bà ấy là gái Bưởi. Nhắc đến cái tên thành hoàng ấy là thấy sáng mắt ra, quên phắt cái vụ ca cẩm chồng. Đọc đi xem nào, nhanh lên để còn đi tắm.


Tôi đọc lại cái chuyện Chợ Bưởi. Vợ tôi ôm mớ quần áo đứng cạnh nín thinh. Đọc hết câu cuối thấy Thị thở dài : hay thật, nhớ Bưởi quá anh ạ. À mà này, em đoán thằng này chắc nhà nó cũng phải ở gần chợ Bưởi.
Tôi bảo, nó ở Cổ Nhuế đấy chứ, em không nhớ nó cứ khoác cái bao tải cao lêu đêu ngoài gốc đề chỗ bán rau đó sao ?
Vợ tôi : Không ! em bảo cái thằng viết cái bài này ấy cơ mà còn thằng rồ thì ai mà chả biết là nó ở Cổ Nhuế.
Ôi thế ra là tôi và vợ tôi lẫn thằng VIẾT thành thằng RỒ và ngược lại. 
Tôi thỉu xuống: À à… thằng viết chuyện này nó cũng rồ rồi em ạ. Vợ tôi ôm mớ quần áo đi ra vừa đi vừa chép miệng. Khổ thân nó, thương quá nó viết hay thế mà lại rồ mất rồi, thương thật .
Tôi nhìn theo vợ buồn tê tái. Hà nội hôm nay vẫn rét quá bác Tài 6971 nhỉ .?


3/12/12

No comments:

Post a Comment