Phố cổ Đồng Văn chỉ một đêm ngủ lại
Gọi là cổ nhưng phố cổ Đồng Văn trẻ hơn nhiều so với phố cổ Hà nội hay
Hội an. Tính đến nay nó mới vẻn vẹn hơn trăm tuổi. Tuy thế nó cổ hơn
nhiều so với Hà nội vì nó lặng lẽ trầm mặc và những nét xưa cũ còn lại
đây đó trên mái nhà trên màu mồ hóng trên những bậc đá và đặc biệt là
chứng nhân là những ngọn núi đá thiên tuế vẫn đứng bên nó.
Chiều tối 29/10 tôi ở cột cờ về đây, phố tắt dần ánh sáng thiên nhiên và sương núi rơi tơi tả. Vẫn phình phịch tiếng xe máy nhưng thưa thớt. Chúng tôi không kịp rửa chân tay mà vội đi ra phố chụp ảnh phố cổ lúc hoàng hôn.
Chợ phố cổ vắng heo heo. Con dốc từ trên núi xuống lững thững vài cô
gái kinh phượt đi tìm chỗ ngủ. Phố cổ Đồng văn mà một thời bàn đèn một
thời trú ngụ của các anh chị thổ phỉ nhiều tiền nay hiền như bà sơ cao
tuổi.
Chúng tôi ăn tối hôm ấy ở phố cổ. Chắc đói và hơi lạnh nên ăn
ngon và uống cũng vào đô. Quanh tôi toàn người kinh từ yên bái , tuyên
quang , Hà nội lên ngó cột cờ rồi ngủ lại để sáng mai lên đèo Mã pì
lèng.
Đêm ấy, khuya tôi ra cửa nhà nghỉ nhìn lên phố cổ Đồng Văn.
Lặng như tờ . Sương buông im lìm lên bậc đá cổ . Mấy con chó lững thững
đi quanh đống rác chợ. ĐÈn điện ở đây xanh leo lét. Những ngọn núi đá
bao quanh thung lũng Đồng Văn tối sẫm lù lù như muốn đổ ập xuống đầu
No comments:
Post a Comment