( Cao bằng xa lắm anh ơi
Trở về gánh nước giếng thơi cho gần)
Chuyến lên cao bằng đợt này lại là ba anh em chúng tôi, một là nguyên
đại tá thạc sĩ ở Viện lịch sử quân sự , một là nguyên thượng tá cán bộ
tuyên huấn sư đoàn và tôi trung sỹ năm 1975. Chúng tôi đã vào Tây nguyên
tháng 4/ năm nay. Rồi tháng 5 Chúng tôi đi tìm và tìm được, rồi viết
bài và đề nghị Sư đoàn cũ về tận nơi gia đình anh Nguyễn Quốc Doanh liệt
sĩ tiểu đoàn trưởng D9 E64 người chỉ huy chiến đấu trên căn cứ 31 bắt
sống Đại tá Nguyễn Văn Thọ tháng 2/71 và đã làm được thủ tục đề nghị NN
xét truy tặng danh hiệu AHLLVT.
Lần này, sẽ khó khăn hơn gấp bội
nhưng cầu xin vong linh đồng đội Đàm Việt Hùng khôn thiêng giúp chúng
tôi hoàn thành tâm nguyện.
Tôi có thể tóm tắt thế này để chia sẻ với các CCB và mọi người về anh Đàm Việt Hùng.
Hùng quê thị xã Cao Bằng nhập ngũ năm 1971. Anh huấn luyện ở sư đoàn
304 B và vào chiến trường Tây nguyên bổ xung vào đơn vị tôi
C9D9E64F320A. Đại đội 9 của Đàm Việt Hùng năm 1971 khi đánh đường 9 nam
Lào đã nổi lên anh hùng Phùng Quang Thanh. Mùa xuân năm 1975 cũng lại ở
C9 này xuất hiện anh hùng Nguyễn Vy Hợi một ngày bắn cháy 9 xe tăng và
bọc thép. Trong trận đánh xe tăng hôm ấy ( 18/3/75 ) tại Cheo Reo Đàm
việt Hùng là trung đội trưởng . Đánh dọc đường 7 từ TN về tới Tuy Hòa.
Ngày 1/4/75 Trung đội trưởng Đàm Việt HÙng đã chỉ huy trung đội đánh ra
tận bờ cát biển Đông Tác và tại bãi biển này Hùng đã bắt sống chuẩn
tướng Trần Văn Cẩm ( người chỉ huy cuộc rút chạy khỏi cao nguyên của
Quân đoàn 2 VNCH)
Trận đánh rạng sáng 29/4 Đại đội 9 của Hùng cùng
với đặc công 198 đánh chiếm cầu Bông giữ được cây cầu huyết mạch cho đại
quân tiến vào đô thành Sài gòn.
Từ bấy đến nay không thấy ai nhắc
tới Đàm Việt Hùng. Hóa ra anh đã ra Bắc ngay những ngày đầu GP để đi học
sĩ quan. Và, tháng 2 năm 1979 anh là cán bộ tham mưu trung đoàn 246 sư
346.
Ngày 17/2/79 đoàn cán bộ trung đoàn đi tập huấn ở Sư đoàn trên
đường gấp trở về trung đoàn thì quân TQ đánh vào thị xã. Chỉ bằng vũ khí
cá nhân vafcasc anh đã đánh địch ngang đường. May mắn có một xe trở đạn
từ tỉnh đội xuống huyện các anh đã dùng vũ khí cùng với dân quân và anh
em tại chỗ bắn cháy xe tăng ở bản Sẩy. Sau đó anh trở về đơn vị và chỉ
huy bộ đội chiến đấu. Ngày 25/2 /79 Đàm Hùng hi sinh, có thông tin từ
gia đình khi ấy anh là tham mưu phó trung đoàn . Đàm Việt hùng được truy
tặng huân chương chiến công hạng ba.
Còn nhiều điều bí ẩn về anh,
về những trận đánh tháng 2/79 tại quê hương anh. Nhưng thành tích của
Đàm Việt Hùng khi chiến đấu ở chiến trường Tây nguyên thì vẫn còn đó và
chiến công của anh trong sử của trung đoàn tôi vẫn còn đây.
Chưa
biết chúng tôi sẽ làm được gì, nhưng nhiệm vụ trước mắt là chúng tôi
phải tới trước mộ anh mà thay mặt cho đồng đội E64 thắp hương cho anh.
Chúng tôi phải về thăm người mẹ già của anh còn đang sống với người em
gái anh ở Thị xã Cao Bằng. Chúng tôi phải viết được chiến công của anh
người dày dạn kinh nghiệm bắn xe tăng đã lại bắn cháy xe tăng quân Trung
Quốc, chúng tôi phải tìm hiểu cái chết lẫm liệt của anh mà đồng đội anh
đã gọi điện kể qua điện thoại với tôi. Khi hi sinh tay Hùng vẫn nắm
chặt quả US đã ruỗi chốt.
Tôi đã nhiều lần lên với Cao Bằng nhìn
sông Bằng Giang buổi chiều sương khói và những bờ tre ngút ngát. Lần
này, những con đường, những dẫy phố đơn sơ thị xã và con đường vào Nước
Hai sẽ không phải là một cuộc rong chơi. Cao Bằng – Tôi đang đi về với
đồng đội của tôi
No comments:
Post a Comment