Thời nay lũ trẻ nhìn người phụ nữ mặc yếm thấy lạ chứ như tôi thì
không lạ .
Từ bé , bà nội tôi mặc yếm khoác ngoài áo tứ thân dây sà tích
lúc lắc . Đi sau bà sang nhà họ hàng ăn giỗ cứ nghe tiếng súc sắc súc
sắc thật vui tai . Mỗi khi xin bà mua vài cái kẹo bột bà phải gỡ bao
thắt lưng rất lâu mới lấy được hào bạc . Bây giờ xem trên mạng thấy
quảng cáo chân váy chữ A thì ra cái chân váy loại này dăm bảy chục năm
về trước các cụ quê tôi đã mặc rồi . Ngồi ở ven hồ gọi vài đĩa ốc , chai rượu vodka 29 độ thế là bóc yếm . Khà ! khà ! Trong mưa phùn Hà nội nao nao nhớ một hồi lấm bùn cua ốc .
Rủ nhau lên hồ Tây bóc yếm . Mấy anh bạn già hoài cổ nhớ ao sen tàn lá
đầy sương bây giờ có nhiều cô gái non mặc yếm đỏ lội ra hồ chụp ảnh .
Khiếp , rét heo heo chúng nó cũng lội , sương lơ mơ gió hiu hiu liếm
trên vai trần ngực nhú của nó nghĩ mà thương . Những chiều ngồi uống
chén rượu ốc thở dài , hồ Tây như khói chiều ở làng cũ . Đĩa ốc chừng
hai chục con mười ngàn . Bóc yếm rồi để mút đánh chụt một cái, khà một
cái. Khà xong mở mắt ra thấy đèn điện ven hồ chấp chới, tiếng cười ré
của bọn trai gái non xung quanh .
Đi bóc yếm với mấy thằng lính cũ. Cứ nhìn thằng bạn học bạn lính thủa
chiến trường mà khà. Thằng bạn mình mình bóc yếm nó . Hay phết. Bóc nhau
ra bao kỉ niệm, ra bao nhiêu thằng bạn nữa. Càng bóc tiếng súng lại
nghe càng rõ. càng bóc cái ngày học kham khổ lại hiện về .
Những góc
hồ ở Hà Nội bao giờ cũng chứa đầy tâm sự . Các bạn có ghé ra hồ sẽ thấy
hàng ngàn khuôn mặt, hàng ngàn sắc tình không giống nhau.Nhưng áo yếm
thì rất dễ để người ta liếc mắt
No comments:
Post a Comment