Sunday, March 29, 2015

Mẹ với quê hương tuổi thơ tôi ( Trích Thơ )

…………
Phút ra đi con ngoái lại đình làng
Ngói rêu sẫm trong chiều bom nổ
Chiều quê tựa vào dáng mẹ
Dáng chiều mằn mặn à ơi
Bài Thập Ân theo day dứt trong tôi
Theo bước chân người lính trẻ
Khi tôi thuộc bài hát kia thì tôi càng xa mẹ
Sức vóc con trai không têm nổi miếng trầu
Đi suốt trường sơn khao khát nhớ ruộng sâu
Ước ao có ngày về đỡ mẹ.



Hết chiến tranh con may mắn trở về
Gió bấc ngọt cọng hoa dong giềng lối cũ
Trời sương khuya con vào trong ngõ
Sao sác luống chè bóng cọ
Dưng dưng bóng mẹ đây rồi

Vườn sắn khẳng khiu ngày con ra đi
Nay con về sác sơ mùa gió bấc
Vẫn là thứ độn thay cơm thủa trước
Giặc giã tan rồi mẹ có được no không
Nhà neo người theo hợp tác ít công
Mùa gặt được mấy lần sàng sẩy
Chiều nay bếp nhà thơm mùi tép khô rang cháy
Bữa cơm ngày về mẹ ăn ít nhường con
Rồi con đi mẹ lại mỏi mòn
Nước mắt chẩy xuôi đời con trẻ
Con ngước lên nhìn mắt mẹ
Giọt nước mắt long lanh vòi vọi ở trên đầu

2001.


No comments:

Post a Comment