Lại vào tháng ba . Năm nào
cũng thế , cứ tháng ba về là tôi lại nhớ về tháng ba năm 1975 . Lúc còn đang
làm việc , tháng ba gọi nhau í ới . Những người lính cũ tụ tập rồi trong bia
trong rượu hồi ức tưng bừng , rồi đường ai nấy đi lo toan bươn trải . Nhưng
càng những năm về sau , tuổi càng lớn những kí ức hiện về ngày càng rõ nét .
Con người kì lạ thật , giống hệt như một cỗ máy . Ấy thế mà riêng chuyện càng
già trí nhớ về ngày xưa càng rõ thì lại không giống cỗ máy tí nào . Nghe
các bạn kể chuyện theo từng thời gian từng trận đánh thấy nể . Bạn mình nhớ thế
mà mình thì lúc nhớ lúc không . Hôm nay đã 5/3 . Bỗng chợt nhớ ra cũng
ngày này năm 75 hành quân chiến đấu ra đường 14 . Thế là bỗng chốc chuỗi ngày
tháng ba hiện lên . vội vàng ghi lại , ghi lại để chợt nhận ra cái thằng mình
ngày xưa như thế .
Tôi không nhớ là khi hành quân từ
Gia lai về Đăklak chúng tôi trú quân tại đâu trên bản đồ vì lúc ấy mình là lính
bộ binh . Chỉ biết , một cánh rừng rậm và dốc cao . Lồ ô rất dày , suối cũng to
nhưng không có cá . Mùa khô nên rừng sạch sẽ và đẹp . ăn tết xong , ngày 25/2
hành quân di chuyển ra áp đường 14 . Trong tuần lễ ấy , bí bách vô cùng . Ho
cũng phải nhẹ , chặt cây phải dùng cưa không được phát ra tiếng động . Cấm mọi
người không đi ra khỏi khu vực mình , chỉ suốt ngày gói buộc thủ pháo , họp A, B,
C rồi phân đoàn , chi đoàn , liên chi hạ quyết tâm chiến dịch . D8 của tôi được
giao đánh Chư Léo ven đường 14 .
Tôi nhớ khi C7 của tôi được giao nhiệm vụ mở
cửa . B của tôi lại là B mở cửa . cán bộ cấp trên xuống dự họp , động viên rất
chu đáo . Anh Phan thế Phái người Thái bình trưởng ban tuyên huấn bảo tôi ,
Luân có viết thư về cho gia đình đưa mình gửi hộ . Mình hiểu ngay ra mình cũng
có thể hi sinh trận này . Gửi anh ấy lá thư rồi cứ bần thần ( lá thư ấy sau này
cũng về tới gia đình mình ) suốt cả ngày cứ nghĩ đến mẹ đến lũ em ở nhà . Đường
14 ở ngay sau ngọn núi này , tiếng xe chạy , tiếng súng AR15 của bọn bảo an đi
khua sương đá mìn cho bọn E45 hành quân nổ đì đẹt .
5/3/75
Xuất kích . Tất cả chúng tôi bỏ lại ba lô chỉ
mang theo một cái bồng . Đường đi không xa . Vượt qua dông đồi sang phái đông
là đã nhìn thấy đường 14 . Đây chính là khúc đường mà mấy ngày áp tết các A
trưởng trở lên của các đại đội đã từng đi nhận thực địa . Thế mới biết các xếp
nhà ta chu đáo tận chân tơ kẽ tóc cho chiến dịch này. Chúng tôi dừng trên núi .
Yên lặng nghe tiếng địch nói chuyện trên đường và thỉnh thoảng bắn vài loạt đạn
vào rừng . Thằng Tiêu trinh sát chèo lên một cây to nấp vào cả tảng hoa phong
lan đầy muỗi và ong nhòm ra đường . Chúng tôi được lệnh ăn gạo rang . ( Theo
qui định gạo rang chỉ được ăn đến hai lạng một lần ) . Quá trưa nghe tiếng xe
chạy rầm rầm . Trinh sát báo về , một đoàn xe có cả thiết giáp và lính E45 đang
hành quân ngược lên Gia lai . Cả tiểu đoàn như cái lò xo xắp bật lên . Tôi xoáy
liều phóng B40 vào quả đạn , vạch lá nhìn xuống đường . Xe vượt qua , 7,8 se
GMC chở lính xen lẫn thiết giáp , rầm rầm xám x . Chúng lầm lũi và rất trật tự
. Không có lệnh đánh . Muỗi rừng vắt rừng thi nhau bu vào những sinh vât hiền
lành đang ngồi chờ lệnh . Lính đập muỗi cũng nhẹ nhàng , thỉnh thoảng có thằng
chửi rất khẽ : Đ ... mẹ con muỗi . Bọn E45 đi rồi . Cánh rừng trở lại lặng im .
Chúng tôi sau phút nén căng thì bây giờ xì ra . Mệt nhoài .
..( còn nữa )
No comments:
Post a Comment