Sao cứ phải tháng Ba
Để cho ta phải nhớ ?
Sao cứ phải tháng Ba
Hoa Pơ Lang nở đỏ ?
Để ta thương hoa nhãn nức vườn nhà
Sao cứ phải tháng Ba ta nhớ em ?
Có một ngày mồng tám
Có ngày đồng đội tôi ngã xuống trên cao nguyên
Tháng Ba không có tên
Trong bao nhiêu mộ chí ?
Tháng Ba có bao nhiêu nước mắt chảy dọc sông Ba
Lại những đốm Pơ Lang thắp suốt cánh rừng già .
Hoa cứ rung rinh trong mưa xuân
Nắng ươm mật trên mặt đất
Tháng Ba cứ như lâm râm cơn sốt
Đồng đội cắn răng hành quân
Con ong đi lấy mật chòng chành trên con đường chúng tôi đuổi giặc
Cánh ong rừng cũng ngập ngừng
Suối Tây Nguyên cũng ngập ngừng ... óc ách
Tháng Ba trôi như nỗi lòng
Chúng tôi trôi về vườn quê mình dở mưa dở nắng
Sao cứ lại tháng Ba để nhớ
Bạn tôi nằm trên đường băng sân bay Hoà Bình
Bạn tôi gục dưới bóng Kơ Nia Cẩm Ga ,Thuần Mẫn
Bạn tôi uống nước Cheo Reo suốt mấy chục năm vẫn khát
Giếng nước đầu làng
Bạn tôi về đâu mảnh đạn nhói thân mình
Tháng Ba trở giời đau như búa bổ
Tựa vào vai vợ
Vẫn lẩm bẩm nhớ về “... chúng nó...”
Tìm được hài cốt hay chưa
Tháng Ba ơi , tháng ba của ngày xưa
Tháng Ba này , Hà Nội vẫn đang là mùa cưới
Ngày cuối tháng Ba năm 2012
No comments:
Post a Comment